1.TA VẪN YÊU THẦM
Ta giấu trong tim
một hình bóng
mà bấy lâu nay
đã âm thầm yêu,
có những lúc
nhớ nhung chấn động
trái tim như
tiếng sóng gào kêu
Từng phút giây nghe
lòng khắc khoải
trong đêm thâu
giấc ngủ muộn về
bởi tình chưa dám
tỏ bày giải
để tháng ngày
đau khổ ủ ê
Ta sợ thốt ra
lời chẳng khéo
làm tan đi
mộng đẹp vô ngần
hồn bơ vơ khi
thấy tình đi chéo
hướng ngược đường
ta mất ái ân
Ái ân một lần
cũng chẳng xong
bởi vì ta
mang kiếp long đong
hai bàn tay trắng
không danh phận
trên xứ người,
ôi cay đắng lòng !
Ta giấu trong tim
một hình bóng
mà bấy lâu nay
ngóng trông chờ
dẫu biết rằng
chín phần tuyệt vọng
nhưng vẫn yêu thầm
ôm ước mơ
010110
3.RẼ ĐƯỜNG TÌNH
Vì sao em nỡ bẻ tình?
Đang đơm trổ nụ tươi xinh
Dưới bầu ước mơ chan chứa
Chuyện trăm năm
của chúng mình
Vì sao em nỡ đoạn đành?
Đem chôn kỷ niệm xuân xanh
Những lời dấu yêu đôi lứa
Liệm theo duyên nợ
chẳng thành
Nay em như
là cánh chim
Bay đi
đến chỗ êm đềm
Mặc cho nơi anh
hoang phế
Nhớ nhung
cằn cổi con tim
Xôn xao phương đó
sầu đây
Tình nồng
ấm áp vui say
Tưởng rằng
cuộc đời anh có
Nào ngờ
lạnh lẽo tràn đầy
Vì sao em nỡ
rẽ đường
Cho anh chuốc lấy
đau thương
Suốt đời
ấp ôm hư ảo
Đợi mong
duyên phận cuối đường
030110
5.TRỜI MÙA XUÂN
Trời Mùa xuân
ban mai
muôn chim hót
líu lo
trên cành lá sum suê
Cánh đồng lúa
xanh non mơn mỡn
Hương hoa cỏ
tỏa lan nồng nàn
Bừng lên nhựa sống
Cõi thế gian
Trời mùa xuân
đam mê tha thiết
tình yêu
mật ngọt dângtràn
nhựa sống
chan chứa trên đôi môi
nụ cười
phơi phới đắm say
Trời mùa xuân
bao nhiêu ưu phiền
chạy trốn
thành phố nhộn nhịp
chôn giấu niềm đau
quá khứ xa xưa
đầy sóng gió
bàng hoàng
trước những cuộc đời
còn hư hao
050110
7.ĐÔNG VỀ
Mỗi độ đông về
cây xơ xác
Lìa cành lá rụng
Tan tác không ngơi
Đành cam ngày
tháng
không vơi
Ôm cơn gió lạnh
tuyết rơi điệp trùng
Nắng vàng đong nhớ nhung
mòn mỏi
Thái dương lên
sáng chói bầu trời
Đang trong mù mịt
chơi vơi
Một màu trắng trải
khắp nơi não nùng
Mỗi độ đông về
vùng nhân thế
Buông lời than oán
kể biết bao
Thi nhân
múa bút thơ trào
Mây ngưng bay
ngỏ lời chào
khói sương
070110
9.CHÀO XUÂN
Ngày mai đây
sẽ chào Xuân
Cây lá xanh tươi
vô ngần
Trần gian
bừng lên nhựa sống
Vui mừng chào đón
mùa Xuân
Ngày mai đây hết mùa Đông
Trăm hoa đua nở thắm nồng
Muôn chim không ngừng ca hót
Bầu trời tươi mát mênh mông
Chờ mong còn bao lâu nữa?
Tan đi khung cảnh lạnh lùng
Nhân sinh rộn ràng hớn hở
Trong lòng ao ước vui chung
Ngày mai không còn cách xa
Bốn phương quay về quê nhà
Sum vầy gia đình đón Tết
Con cháu mừng tuổi Ông Bà
090110
MHD phổ nhạc
11.DÁNG QUÊ
Dáng quê mình vẫn xa đâu
Ngày tháng đeo mang gánh sầu
Vàng võ hao gầy không dứt
Tâm hồn đầy ắp thương đau
Ngày đó đàn chim vỡ tổ
Tung bay thăm thẳm lạc loài
Phương trời xa lạ mỗi độ
Xuân về băng giá lâu nay
Dáng quê mình đổi cố hương
vết đau loang lỡ vô lường
trong lòng mỗi người xa xứ
chất chồng nỗi niềm
nhớ thương
lắng nghe sóng đưa dạt bờ
tự hỏi khi nào ước mơ
chân lang bạt về chốn cũ
trổ nụ hoa đời ấu thơ
110110
13.QUÊ HƯƠNG TÔI
Tôi có một quê hương mến yêu
Giờ đây chỉ còn
nhớ nhung nhiều
Từng đêm đàn sầu
trổi không dứt
Thảm não vô cùng
bởi quạnh hiu
Từ lúc quê hương tôi đổi đời
Trùng dương luôn tiếp
thuyền ra khơi
Tìm đường tự do cam đành bỏ
Nơi cắt rún chôn nhau
kiếp người
Chẳng nhạt nhòa
giây phút biệt ly
Ôm ghì nhau không nói lời gì
Tựa như pho tượng
trong mưa bão
Chịu đứng nhìn hình ảnh tiễn đi
Tôi có một quê hương bất hạnh
Ngàn năm chinh chiến
vẫn chưa ngưng
Bao nhiêu thế hệ đều dâng hiến
Cho Tổ quốc Việt Nam
chẳng dừng
130110
15.CỨ NGỠ
Ta cứ ngỡ trăng lên trước ngõ
Chiếu qua mành
khua gõ hồn mơ
Vấn vương gây giấc ngủ dật dờ
Tìm giây phút đợi chờ
hạnh phúc
Ta cứ ngỡ đêm về đôi lúc
bên gió lạnh căm gọi thì thầm
Tên của ai ngàn dặm xa xăm
Ta đã khắc trong tâm từ đó
Sau buổi chia tay tình lấp ló
Gửi vào thơ bày tỏ tâm tư
Mong ấm lại bao năm lạnh nhừ
Ngày tháng năm kể từ đổ vỡ...
Ái ân đầu, hết rồi duyện nợ
Mỗi đời người tự mở hướng đi
Không còn yêu ràng buộc
nữa chi
Trang tình mới sầu bi tẩn liệm
Ta cứ ngỡ còn đâu xuất hiện
Cảnh hẹn hò lưu luyến
nhớ thương
Bước chân ai tiếp nối
con đường
Trên đất khách vô lường
biến thái
150110
17.HẠNH PHÚC
ĐÂY RỒI
Hạnh phúc đến rồi
Hạnh phúc đây rồi
Bây giờ có đôi
không còn lẻ loi
Bù đắp bao năm
mỏi mòn dáng xuân
than trách duyên phần
chăn gối sớm tan
Bước đường tình tưởng
rực rỡ hoa lòng
Triền miên ước mong
ngờ đâu rẽ hướng
Hôm nay rất vui
liệm đi bùi ngùi
thuyền tình thoát sóng
nỗi đau đã nguôi
Như là chim sáo
líu lo hót mừng
trăm hoa đua nở
dưới trời mùa xuân
Hạnh phúc có rồi
Hạnh phúc xây rồi
bên đời có nhau
không còn đớn đau
170110
Ns NNH phổ nhạc
19.XÓT XA
Ta nghe tim rên siết
từng đêm vắng cô đơn
suốt mười năm mải miết
giấc ngủ luôn chập chờn
hình ảnh phút chia tay
như số phận an bài
vì ở trong tiền kiếp
hẹn gần khoảnh khắc thôi
Tâm sự gửi vào thơ
an ủi rằng như mơ
cho đời là ảo ảnh
để hồn không chơ vơ
Ta tập lòng thanh thản
theo ngày tháng trôi qua
dù soi gương thấy dáng
hao mòn tóc bạc pha
Không còn mong gì nữa
bóng hoàng hôn dần dà
màn đêm sẽ trùm phủ
trần gian nhiều xót xa
190110
21.TIẾNG XUÂN
RỘN RÀNG
Rộn ràng nghe tiếng xuân về
Nước non xanh biếc bốn bề
trong mơ
từng đàn chim én lẳng lơ
trên trời quê mẹ
bây giờ đang vui
Bờ tre khóm trúc chưa nguôi
trai làng thôn nữ chẳng vùi
nhớ nhung
từng đêm dưới ánh trăng rằm
có đôi lứa dẫn đi tìm xe duyên
cầu xin hạnh phúc còn nguyên
đừng như mây khói trên triền
núi cao
sương mù chìm lắng nơi đâu
khoan về cho nắng giữ màu vàng
tươi
cánh đồng lúa trải khắp nơi
mùi thơm lan tỏa đất trời
quê hương
bình minh chào đón yêu thương
vẹn tình vẹn nghĩa chung đường
hướng đi
Rộn ràng nghe tiếng xuân thì
trong câu lời chúc có gì
khát khao
bước chân lang bạt sớm mau
xoay vòng quay lại điểm đầu
nguồn xưa
210110
Ns NNH phổ nhạc
23.XA XÔI TỪ
CHỐN RA ĐI
Xa xôi từ chốn dòng sông
chiều xưa mùa Hạ mênh mông
bóng người dập dồn
xuôi ngược ra khơi
mang theo tiếng khóc
dội trời nước non
bốn mùa chưa nhạt héo hon
mịt mùng cát bụi
lấp con đường tình
nơi đây đất lạ một mình
nhớ thương mong đợi
Niềm tin quê nhà
bèo trôi hoa dạt còn xa
nửa vòng trái đất
thiết tha cội nguồn
trứng rồng thế hệ không buông
cung đàn dĩ vãng
trổi buồn phân ly
Xa xôi từ chốn ra đi
kể như chết hết những gì
tương lai mặt trời
còn đó chưa phai
Phiên ngung quấy nhiểu
còn hoài chưa tan
230110
25.Ý NGHĨA
CUỘC ĐỜI
Cuộc đời ý nghĩa
khi tình say đắm
Bao khát vọng tô đậm
nét yêu thương
Giữa khung trời mênh mông
những luyến vương
Lòng ấm áp
vô lường mùi hương ái
Cuộc đời đau khổ
khi tình ngang trái
có còn đâu mộng trải
thác tuôn mơ
Giọt lệ cay
trên đôi môi phai mờ
Màu son thắm
lập lờ trong ánh mắt
Cuộc đời ý nghĩa
khi duyên thắt chặt
đường tương lai
dào dạt nắng bình minh
trổi cung đàn
ngân vang nhịp tươi xinh
Tha thướt tỏa
dáng hình hoa bướm lượn
Cuộc đời sầu
khi tình lâm nghiệp chướng
tổ uyên ương
rẽ
hướng nhớ nhung nhau
Đời riêng biệt
thì thấy có vui đâu
Mang nuối tiếc,
một bầu tâm sự chứa
250110
27.BÓNG LẺ
HOÀNG HÔN
Trên tay còn đọng
xanh xao
Lạnh run khao khát
nơi nào chỡ che
Đêm thâu
huyền ảo vuốt ve
Xác thân héo úa
khắc khe ước tàn
Nắng trong làn khói
lang thang
Muôn trùng ánh mắt
ngỡ ngàng đợi mong
Nhịp cầu nối lại bờ sông
Cắt chia từ thuở
giống dòng bôn ba
Tháng năm xưa
rã tan ra
Chim bay bốn hướng
xót xa chẳng dừng
Lệ sầu
như biển không ngưng
Núi tình cô quạnh,
dửng dưng mặt trời
Hoàng hôn
bóng lẻ chơi vơi
Chất chồng cay đắng
cuộc đời viễn phương
Dấu chân in mãi con đường
Ngắn dài, đêm sáng,
náu nương ngút ngàn
270110
29.MỪNG XUÂN
Mùa xuân
muôn nơi tươi thắm
Ngàn hoa phô trương
hương sắc
Chào mừng muôn chim
hót không vơi
Dù là bay đi
khắp phương trời
Lòng luôn yêu thương
ôm nhung nhớ
Tình quê hương ly tan
trưa hôm đó
Ngàn lời thơ tuôn ra
chúc cho nhau
Nồng nàn hoa
ươm nắng khoe màu
Mùa xuân chôn sâu
bao cay đắng
Và phai thương đau
đem vào đời
Dù hôm nay
mang thân nương náu
Mừng xuân
trên đôi môi người cười
Đường khuya
sương buông rơi
gió lạnh
Màn đêm bao la
lên ánh đèn
Cùng trăng thanh
muôn sao lấp lánh
Hòa theo cơn vui
xuân khắp miền
290110
31.HOANG PHẾ
Tâm hồn nào bất hạnh
Không có được niềm vui
Lòng tin nào bấc lụn
Chan chứa được ngày mai
Quê người dung thân ta
Quê mình sao ta xa
Muôn đời ôm cô liêu
Đâu còn ai thương yêu
Từng đêm về ta thức
Sầu đâng tràn cơn đau
không ngừng nghe ray rứt
Ta chờ mang bao lâu?
Mấy mươi năm hoang phế
Vẫn còn vang tiếng than
Đôi mắt chưa khô lệ
Ắp đầy nỗi gian nan
310110
33.BIỂN KHƠI
Vuột khỏi tầm tay
ta tưởng mơ
Đầy vơi ray rứt
có bao giờ
Tâm tư khắc khoải
cùng năm tháng
Hạnh phúc trăm năm
vỡ chẳng ngờ
Lác đác bên đường
chiếc lá rơi
Gót chân em
dẫm lên dòng đời
Thấy lòng ran rát
cay đôi mắt
Ngụp lặn linh hồn
nơi biển khơi
Từng cơn sóng vỗ
não nùng sao
Tình tự nín thinh
ta lúc nào
Thấp thoáng chân trời
em rực rỡ
Còn đây bóng tối
đang xôn xao
Tiếng lòng ta
trổi lạc âm thanh
Vô tận tiếng yêu
gọi bất thành
Trong trái tim ta
từng ấp ủ
Bóng hình thần tượng
đã bay nhanh
020210
35.LẠNH LÙNG
Dại khờ
đeo đuổi niềm tin
Yêu thương cho lắm
rồi tình bay đi
Nguồn vui chưa cạn,
sầu bi
Chia tay biết nói
lời gì bớt đau
Đường đời
nuôn vạn gai sầu
Duyên vào cửa trước
ngõ sau lỡ làng
Trăng lên
tâm sự miên man
Hỏi đêm sao mãi
buông màn sương rơi
Nhân gian
than trách đủ lời
Vì tim còn khắc
bóng người năm xưa
Ra đi võng nhớ đong đưa
Dòng đời hiu quạnh,
gió mưa chẳng dừng
Dập vùi vườn mộng
không ngưng
Ngậm ngùi nghe thấy
dửng dưng đất trời
Tâm linh càng lúc chơi vơi
Xoáy mòn tim óc
suốt đời hay sao?
040210
37.TRĂNG XUÂN
Biết bao dòng thơ tuôn ra
Dệt nghìn trùng câu nguyện
mau phai tàn
Xót xa chìm trong hư hao
Chôn sâu bóng dáng sầu
đã mang vào
Mất mãi lệ sa thương đau
Dặn lòng tìm quên
dù lắm thăng trầm
Khát khao mộng mơ
không tan
Tương lai tươi sáng
ngàn đời ấm êm
Chào xuân
xao xuyến con tim
Ngàn nơi ca múa liên miên
Lã lơi như bướm
vấn vương hoa màu
Mùi hương lan tỏa
đâu đâu
Mừng xuân ươm
đêm thắp muôn sao
Và trăng thanh
gió mát tươi vô ngần
060210
39.CHÚC MỪNG XUÂN
Muôn chim ca hót
đón chào xuân
Người trải lối mơ
thật rộn ràng
Hoa bướm vờn nhau
như lượn sóng
Vỗ về cơn gió
mát mênh mang
Những con phố đường
ngợp tà áo
Màu sắc bày khoe
dáng dịu dàng
Ngây ngất tâm hồn
thơ lãng mạn
Nâng ly rượu mừng
chúc xuân sang
080210
41.MẤT
Quê hương mẹ
vết thương lỡ loang
đau đớn đến hôm nay
vẫn còn
góc phố vĩa hè
ắp đầy chiếu cuốn
quấn thân gầy ốm
tuổi măng non
Nghiệt oan từ đâu
giết tương lai
non nước đã lâu
hết đạn cày
lặng tiếng gầm vang
của ụ súng
nhưng sao chưa lấp
cảnh tương tàn
Nhìn nhau ánh mắt
còn xa lạ
không bỏ trong tâm
nét ngỡ ngàng
ngờ vực từng lời
ngon tiếng ngọt
Vì lần khờ dại
mất giang san
100210
43.VẤN VƯƠNG
Nụ cười chưa nở trên môi
Chào xuân năm mới
xa xôi quê nhà
Tiết đông còn giử chưa tha
Ngoài song trắng xóa
mái nhà, đường đi
Con phố lặng lẽ ù lì
Trong cơn giá lạnh
chút gì sắt se
Người thân nào có thấy nghe
Kiếp người vong quốc
như bè nổi trôi
Chất chồng tuổi tác lên ngôi
Sáu mươi bó rưởi
đứng ngồi chẳng yên
Thời gian chờ đợi triền miên
Bạc dần mái tóc
ưu phiền nhớ nhung
Ước mong kề cận nhau cùng
Nâng ly mừng chúc
khắp vùng nước non
Buồn đau tan biến không còn
Vấn vương màu sắc
héo hon hoa lòng
120210
45.CÔ ĐƠN
mang nhiều ảo mộng
trong tim
nhưng rồi
chẳng có được gì
một mối tình si câm nín
cứ ngỡ là rất thần tiên
mà nào có hay biết
những ưu phiền
mãi mãi triền miên.
đã bao lần
viết thư rồi lại xé,
mỗi ngày ra vào thơ thẩn
gọi tên người yêu vắng xa,
bao kỷ niệm vẫn
chưa phai mờ,
ngậm ngùi nuối tiếc
tình đôi lứa chôn vùi
theo thời gian dang dở
gãy nhịp cầu duyên
tiếng mưa rơi ngoài hiên
nghe trĩu nặng giọt sầu
tâm hồn đầy vơi
có lẽ đến bạc đầu
tự hỏi lòng
sao cố quên
mà vẫn nhớ
một thuở được yêu
những nét yêu kiều
giờ đây
chiếc bóng cô đơn
140210
47.HAI PHƯƠNG TRỜI
CÁCH BIỆT
Trời bên em
bây giờ là mùa xuân
trời bên anh
bây giờ là mùa đông
trời bên em
bây giờ nồng nàn ấm áp
trời bên anh
bây giờ vào mùa run
Ngoài hiên tuyết tuôn rơi
từng hạt trắng
như cánh hoa tơi tả
trong không gian
khơi nhớ nhung em
tưởng trong quên lãng
ngờ đâu dấu yêu
chưa phai mờ trong tim
Trời bên em
bây giờ là buổi sáng
trời bên anh
bây giờ là bóng đêm
trời bên em
bây giờ đang nhộn nhịp
trời bên anh
bây giờ đang lặng yên
Tìm thương tiếc
hôm nay dù quá khứ
xa cách nhau
đôi ngả mong tương lai
trên nước non xưa
đã xem như mất
từ khi bước ly hương
mang hoài bi ai
160210
49.KHÔNG HIỂU VÌ SAO
Không hiểu vì sao
tôi làm thi sĩ
Không hiểu vì sao
tôi hay mộng mơ
Không hiểu vì sao
tôi nhiều bi lụy
Nhớ nhung ai
đã đem cất đợi chờ
Đã lâu lắm rồi
vắng bóng người xưa
Đã lâu lắm rồi
ít nắng nhiều mưa
Đã lâu lắm rồi
tiếng nói người ấy
Vẫn như thấy
còn nhớ lắm trời ơi !
Trải bao mùa xuân
chim én bay về
Cỏ cây hoa lá
trổ trái sum sê
Tiếng đàn ca hát
chào mừng đón
Góc cạnh đời tôi
chưa xóa não nề
Kỷ niệm một thời
tuổi mộng mơ giương
Dắt dìu nhau đi
khắp phố, con đường
Ngày, đêm, sáng tối
không mòn mỏi
Khao khát mai này
vẹn chữ yêu thương
Không hiểu vì sao
ưu phiền chưa vơi
Không hiểu vì sao
tôi ôm hận đời
Không hiểu vì sao
hoa lòng băng giá
Con thuyền tình
đem rẽ ngả ra khơi
180210
51.BIỆT NGÀN XA
Mùa xuân chim hót, tỏa hương hoa thơm ngát bốn phương, soạn sửa nhà hớn hở tràn đầy, nhộn nhịp đón niềm vui Tết đến , liệm xui qua không còn thấy cảnh đau lòng nữa tĩnh tiếng lao xao đến tuổi già ấm áp cõi lòng, chân lữ thứ quay về quê cũ, biệt ngàn xa 200210
53.ƯỚC MƠ
THANH BÌNH
Bao tháng năm
làm kiếp lang thang
Bao nhớ nhung
ngày nước non tan
Bao ước ao
về sớm tao ngộ
Đêm đón giao thừa
rước xuân sang
Câu ước hôm nào
phút chia tay
Nương náu chân trời
rất xa xôi
Ôm mối đau buồn
đến khi chết
Chôn cất thân này
chốn quê tôi
Linh hồn thanh thản
trong sương gió
Âm thầm ru mãi
con tim yêu
Xua lời than thở
tiêu tan hết
Mong chờ hương trổ,
bay cô liêu
Đâu còn nghe
những câu ca hát
Trông chờ đơm trổ
hoa quê hương
Muôn bàn tay vỗ
hoan hô đón
Thanh bình nay kể
như khai trương
Bao tháng năm
đời sống gian nan
Nơi đất quê người
héo tâm can
Đêm thức u sầu
bóng trăng khuất
Trong áng mây
màn tối miên man
220210
55.HOA TÌNH MÙA HẠ
Lặng lẽ từng đêm
thầm gọi tên em
Mộng tưởng rằng
mai này trọn con tim
Tuyệt hảo lời yêu
rào rạt đôi lứa
Nặng trĩu ngờ đâu
tình rụng tơ duyên
Dòng chữ chưa phai
mà bóng em đâu
Giờ đã ra đi
còn nhớ hay quên
Mình gửi cho nhau
nồng thắm môi mắt
Đời ngỡ không xa
dù sóng chông chênh
Lặng lẽ cầu xin
tình ngự không bay
Rợp tỏa ngời câu
còn vọng quanh đây
Rạng rỡ lòng như
ngày gặp xao xuyến
Chạm trổ đời mong
chờ đợi tin vui
Vùi những ưu tư
phiền toái bao năm
Mà
nghĩ không ai
màng đến trăm năm
Và mãi cô đơn
hồn lắng sâu thẳm
Hạ nở màu hoa
tình tận xa xăm
240210
57.LẺ LOI
Mùa Đông tuyết rơi
nhuộm trắng cả trời
giăng màn ảm đạm
sinh vật tả tơi
Năm tháng tha phương
cô đơn vô lường
tủi buồn chồng chất
nhớ quá quê hương
Mang kiếp bơ vơ
cho đến bao giờ
trở về chốn cũ
nơi trổ đời thơ
Vấn vương lối xưa
những ngày đổ mưa
phố phường vội vã
bước chân học trò
Hôm nay đã hết
vắng bặt tiếng cười
chỉ còn nuối tiếc
kỷ niệm đầy vơi
Mùa Đông tuyết rơi
lạnh cóng cả ngày
bao la nặng trĩu
hiu quạnh lẻ loi
260210
59.TỊNH TÂM
Chào đời
tiếng khóc đầu tiên
buồn
vui
sướng
khổ
nhân duyên định rồi
trần gian ảo ảnh mà thôi
vô thường,
bến giác
là ngôi sáng ngời
rèm mi
khoé mắt chơi vơi
khi cười mới đó
lệ rơi không dừng
vật vờ
thân xác nào ngưng
đắng cay đeo mãi
nếm từng khắc giây
sợi dây oan nghiệt
mau thay
chớ vương
chiếc bóng tình
vay luân hồi
hợp tan,
tan hợp
nổi trôi
bồng bềnh
không đến một nơi
yên lành
cuồng phong
mưa bão
đua tranh
nào đâu nghỉ cảnh
lá cành lìa nhau
khắp nơi tan nát
vạn sầu
khẩn cầu tha thiết
phương nào tịnh tâm?
280210
61.BÊN LỀ
HẠNH PHÚC
Ta nghe sầu sai trái
Nặng trĩu cành hoa mơ
Chập chờn tâm trí mãi
Thấy thuyền duyên sang bờ
Ta nghe hồn than trách
Tại ở lòng phân vân
Dọ đường đi mới trễ
Mất tình yêu thương dần
Thôi đâu còn hạnh phúc
Trong tay ta trống không
Xanh xao và lạnh buốt
Chưa nguôi cơn gió giông
Hoang sơ vùng mộng ước
Bao năm xây đấp dâng
Hôm nay vì chậm bước
Tiêu tan đêm ái ân
Ta ôm đời đơn chiếc
Quạnh quẽl niềm si mê
Lạnh lùng cho đến chết
Sóng tình loang bên lề
020310
63.SÁNG ĐẦU XUÂN
Một buổi sáng mùa xuân
Muôn chim hót vang ngân
Khắp bầu trời nắng ấm
Hoa lá tươi vô ngần
Trong không gian huyên náo
Mặt đường in bước chân
Men vị đời tuôn tháo
Thanh khiết tỏa hương dâng
Cung yêu thương đâu đó
Vọng về đây nhớ em
sâu tận vùng tâm não
xuyên suốt ngỡ lương duyên
Một buổi sáng đầu xuân
Tâm tư thấy bâng khuâng
Dáng người tình thấp thoáng
Nghe trái tim lâng lâng
040310
65.LÃNG QUÊN
Xõa cánh chim bay
tận góc trời
Nẻo về quên lãng,
ngút trùng khơi
cùng mây thăm thẳm
kề soi bóng
gối mộng tàn phai,
bặt tiếng cười
Một thuở ru hồn
mê dáng ai
trong tim ghi khắc
nét trang đài
gom vào trí nhớ
niềm khao khát
tri kỷ,
tri âm tuyệt hảo thay
Hạnh phúc
không ngờ chẳng với nhau
thiêng đường
là ảo tưởng tô màu
luyến lưu chi nữa
lời bội ước
một khoảng niềm vui
kiếm ở đâu?
060310
67.VÌ SAO
MẤT NHAU
Khi trời đất vào đêm
Khi phố phường lên đèn
Ta thúc giục tâm não
Đào nỗi nhớ, gọi em
Chung một quả địa cầu
Em bây giờ ở đâu
Đã nói không xa cách
Vì sao ta mất nhau
Ta nghe nhịp đập tim
Đang giao động ưu phiền
Linh hồn mang hư ảo
Vời vợi sóng triền miên
Đường tình rẽ từ đây
Đâu còn thấy bóng ai
Thấp thoáng ngoài song cửa
Lòng rộn ràng đắm say
080310
69.MUỐN QUÊN
Ta muốn quên đi
không nhớ nữa
Dù là
một tia nắng ban mai
Hay là tiếng nói êm tai
Của người ta
đã mê say thuở nào
Ta muốn quên
biết bao kỷ niệm
Mối tình đầu
bất biến thời gian
Màu môi,
ánh mắt nồng nàn
Bàn tay êm ái
dịu dàng dìu nhau
Ta muốn đem
vùi sâu dĩ vãng
Cho tâm hồn
thanh thản vui tươi
Từ đây cho đến lìa đời
Thả buông tất cả
chuyện thời trước sau
Ta muốn quên
niềm đau chôn giấu
Kiếp tha hương
nương náu quê người
Thuyền tình
cũng bỏ ra khơi
Cặp vào bến khác
cơ ngơi thiếp chàng
100310
71.THÊM
MÙA XUÂN NỮA
Thêm mùa xuân
lại xa nhà
Thân tình quyến thuộc
thiết tha đợi chờ
Người đi về
thõa niềm mơ
Môi cười chung lấp
hững hờ bấy lâu
Tâm tư
nặng trĩu âu sầu
Dù xuân muôn sắc
hoa màu ngát hương
Vì lòng còn
những vấn vương
Ưu phiền canh cánh
nhớ thương chẳng dừng
Mỏi mong gặp
lại vui mừng
Cụng ly nhau chúc
tưng bừng ̣đầu xuân
An khang hạnh phúc
vô ngần
Không còn thư gởi
xa gần cách nhau
Thêm lần xuân nữa
buồn sao
Tiếng người lữ thứ
vẫn gào chưa ngưng
Quê người
đất khách dửng dưng
Mùa vui dân Việt
không ngừng giá băng
130310
73.BUỒN XA XỨ
Nỗi buồn xa xứ
cố quên đi
Lắng đọng trong tâm
giọt đắng ghì
Ánh mắt trào ra
dòng suối lệ
Bóng hình thân thiết
lụy sầu bi
Ưu phiền đậm đặc
bốn mùa xa
Vương vấn tình quê
bóng nắng tà
Mỗi độ hoàng hôn
màu tím loãng
Chân trời cô lữ
mấy xuân qua
Còn không hoang mộ
trái tim người
Chất chứa lời ru
ở khắp nơi
Bão tố tung hoành
cơn sóng vỗ
Triền miên quằn hoại
chẳng nào vơi
150310
75.KHÔNG BIẾT
Không biết cuộc đời
có còn chơi vơi
hay là thiết tha
mê muội lời người
đong nỗi nhớ nhung
khi tình hiu quạnh
ôm trái tim mềm
tiếc nuối nồng say
Ngước mặt lên xin
giây phút khoan thai
ánh nắng bình minh
đẹp trọn một ngày
xé tan cơn đau
dâng tràn tuyệt vọng
rải rắc con đường
bát ngát lệ sầu
lưu đày mơ mộng
hình bóng thiên thu
đôi bờ cách ngăn
vào chốn mịt mù
kỷ niệm ngà ngọc
hao gầy lãng mạn
một lần đến nhau
mãi mãi tương tư
Hoang phế kéo về
chôn cất đam mê
lây lất linh hồn
đón nhận tái tê
mong chút vấn vương
dù trong hoang tưởng
ngỡ là thiên đường
ngờ đâu đoạn trường
170310
77.ƯỚC MƠ
Như là một cánh chim
Bay đi khắp hướng tìm
Nơi nào không bão tố
Một khung trời bình yên
Mấy mươi năm miệt mài
Với cuộc đời tàn phai
Bẽ bàng ôm giấc mộng
Đơn phương nhớ nhung hoài
Bởi vì đâu xa cách
Ray rứt từng đêm thâu
Nghe lạc loài huyết mạch
Kỷ niệm về chiêm bao
Bừng sống lại ước mơ
Mai sau hết mong chờ
Bát ngát đường trăng sáng
Tình quê thắm nên thơ
190310
79.NHẠT MỜ
Cô đơn
đêm nhớ lạ lùng
tình trên ngọn sóng
thủy chung rã rời
sầu đau
dâng mãi chơi vơi
ngu ngơ cõi mộng
theo người về đâu
Bến sông xưa
vẫn một màu
vẫn còn vương vấn
thuở nào thuyền trăng
ước mơ lưu lạc sao băng
nghẹn ngào nhân thế
trở trăn miên trường
Đầu nguồn
cạn đáy biển thương
phù du mây khói
phấn hương nhạt mờ
gió lùa chiếc lá chơ vơ
vàng hanh bóng nắng
dật dờ buồn đưa
210310
81.CHỜ ĐỢI...
Chờ từng giây từng phút
Ngóng trông rạo rực lòng
Những đêm dài thao thức
Nhìn tuyết rơi qua song
Gió lùa thấy ray rứt
Trái tim tôi vô ngần
Chẳng bao giờ quên được
Hình bóng những người thân
Mẹ ơi mấy mươi năm
Con vẫn còn xa xăm
Mấy mươi năm chị hỡi
Em đây nhỏ lệ thầm
Ngọt ngào lời yêu dấu
Của chị và mẹ già
Dù sao dời vật đổi
Kỷ niệm không nhạt nhòa
Nơi xứ người cô lẻ
Bốn mùa héo nụ cười
Có ai đâu chia sẻ
Nỗi niềm như mưa rơi
230310
83.CHIA TAY
CÓ BAO GIỜ
Đam mê đã phai màu
Mắt tình yêu tan mau
Tấm lòng son nhòa nhạt
Nụ hôn đơm giọt sầu
Cơn mưa trào nỗi nhớ
Tim tràn ngập tái tê
Ưu phiền nghe cay đắng
Dỗi hờn chân bước về
Giấc mơ còn rung động
Một bóng hình năm xưa
Dù không còn nhau nữa
Dòng sông thương
chẳng vừa
Bình minh bỗng vỡ òa
Niềm vui chôn thiết tha
Hạnh phúc vào dĩ vãng
Trăm năm liệm đời hoa
Ngọt ngào đã còn đâu
Muốn quên thuở ban đầu
Gặp nhau yêu vội vã
Để rồi xa cách mau
Hương nồng tỏa lưu luyến
Bàn tay nắm ngẩn ngơ
Xin hỏi người yêu dấu
Chia tay có bao giờ
250310
85.NGƯỜI YÊU ƠI!
Người yêu ơi
còn nhớ tình say
Một thuở nồng nàn,
trời đất quay
Đôi lứa ước
Chim không lẻ bạn
Suốt đời giăng cánh
Thênh thang bay
Người yêu ơi
Giờ ở trời nào
Vướng khổ đau
Hay uống ngọt ngào
Quên nỗi nhớ
Quãng ngày dĩ vãng
Môi mềm thấm
Nụ hôn trao
Người yêu ơi
Thuyền ước chìm sâu
Tận đáy dòng đời
Vì bể dâu
Đau đớn biết bao
Tim vỡ mộng
Hết rồi,
Miên viễn
chia xa nhau
Người yêu ơi
Tàn tạ tình đầu
Định mệnh sao đem
Thí nghiệm sầu
Gieo rắc lệ
Thjáo nguồn chảy mãi
Bao giờ mới dứt
Ngưng thương đau
87.TÌNH NHƯ
KHÓI MÂY
Thực hư hư thực
biết dò đâu
Quanh quẩn mưa rơi,
nắng dãi dầu
Trời đất ngàn năm
vầng nhật nguyệt
Thủy triều con nước
đổi thay mau
Vô tư sỏi đá
chẳng sầu lo
Mỗi lúc sướng vui
khi hẹn hò
Nủng nịu dỗi hờn
khi đến trễ
Băn khoăn mong mỏi
thứ tha cho
U buồn đôi mắt
chứa mù sương
Như giấc ngủ
chưa tan vấn vương
Sa mạc tâm tư
hoang phế mộng
Nếu đời không còn
nghĩa yêu thương
Thực hư hư thực
tấm lòng ai
Nay những đam mê
biến thở dài
Lời ước thề xưa
thành cụm khói
Giữa trời lơ lửng
với mây bay
280310
89.LÀM SAO QUÊN
Làm sao quên
lãng ngày xưa
Tiếng người than khóc
như mưa khắp trời
Trùng dương
chia cắt tình người
Lao xao lời gọi
chơi vơi ngút ngàn
Làm sao quên
cảnh nát tan
Người đi kẻ ở
lầm thang tận cùng
Mỏi mong toàn vẹn
thủy chung
Dù xa ngàn dặm
vẫn khung cữi tình
Làm sao quên
nhịp hùng binh
Trong ngày Quân Lực
đón nghinh rợp ngời
Vòng hoa chiến thắng
tuyệt vời
Tặng anh chiến sĩ
với lời ngợi khen
Làm sao
chôn giấu lãng quên
Xa xôi đất khách
triền miên nguyện cầu
Bước đi về lại mau mau
Quê hương phấ́t phới
cờ màu Tự Do
300310
|
2.GẶP MỘT LẦN
Gặp một lần
từ chốn xa xăm
Gặp một lần
se mối tình thâm
Gặp một lần
suốt đời vương vấn
Gặp một lần
nên nghĩa trăm năm
Gặp một lần
yêu nào có hay
Nỗi tương tư
mãi ôm mê say
Nghe nhịp tim
như là con sóng
Triền miên vỗ
bờ nhớ đêm ngày
Thống thiết gọi
mong mỏi ai đâu
Được bên nhau
tròn vẹn ước ao
Dù sẽ chuốc
muôn ngàn đau khổ
Nhưng cuộc đời
người có là bao
Nên gặp nhau
dẫu chỉ một lần
Len tâm hồn
cơn gió
mùa xuân
Bừng ấm áp
mà bao năm đã
Lạnh lẽo tình,
hiu quạnh tấm thân
020110
4.ĐÓN XUÂN
Đón xuân
quê cũ rộn ràng
Lòng người phơi phới
muôn ngàn vui tươi
Hoa khoe hương sắc
khắp nơi
Nắng vàng,
bướm lượn
lã lơi hữu tình
Đón xuân
dệt tiếp mộng xinh
Cùng em đi trọn
đường tình trăm năm
Ân cần từng bước xa xăm
Lên non xuống biển
vẫn cầm thủy chung
Đón xuân
trong cảnh lạnh lùng
Quê người
đất lạ
dẫu chung bầu trời
Sáng
Chiều
tuyết đổ không vơi
Tâm tư nhung nhớ
về người thân đâu?
040110
6.ẢO ẢNH
Hạnh phúc giữa cuộc đời
Bỗng dưng tan đôi nơi
Nhẹ nhàng như mây khói
Nặng trĩu bước chân tôi
Em vội đi quên nói
Cho tim tôi một lời
Đã cởi dây tiền kiếp
Nợ duyên hết người ơi
Chữ tình xin trả lại
Để em làm lại đời
Cửa thiên đàng ấp ủ
Trong lòng em tuyệt vời
Giờ xem tôi là ảo
Ảo ảnh thời xuân xanh
Đã đến ngày buông tháo
khối trăm năm tan tành
060110
8.MÙA XUÂN VỀ
Mùa xuân về
trổi lại niềm vui
tan biến đi
hết những ngậm ngùi
bên cuộc đời người,
thân viễn xứ
bóng quê hương
ngự mãi không nguôi
Mùa xuân về
nhớ lại ngày xưa
chợ Tết ban đêm
hương thoảng đưa
buổi sáng
hoa khoe bao sắc thắm
líu lo chim hót tả sao vừa
Mùa xuân về
trang điểm trần gian
rực rỡ,
muôn nơi tiếng rộn ràng
nhịp bước chân người,
trên phố chợ
trưng bày bánh mứt
rước xuân sang
Mùa xuân về
vạn vật xinh tươi,
lãng đãng mây xanh
chỡ những lời,
câu chúcAn Khang
và Hạnh Phúc
Vạn Điều Như Ý
vẹn không vơi
080110
10.ANH ƯỚC MƠ
Anh ước mơ
làm người yêu của em
như là cánh bướm
bay lang thang tìm
hoa khoe sắc màu
lan tỏa hương
gây mê hồn
ấm áp con tim
Anh ước mong
cùng em kết duyên,
xây lầu hạnh phúc
triền miên bên dòng đời
dù sớm chiều thay đổi
mưa nắng vô chừng
lôi kéo lụy phiền
Anh ước mai này
tình không dỡ dang,
ru mãi lời thiếp chàng
nhớ thương nhau vô vàn
đến khi tàn hơi thở,
trước giây phút bùi ngùi
mặc vào cho nhau
chiếc áo quan
100110
12.CHỜ ...
Gió đưa chiếc lá
rụng bên hiên
Làm động không gian
đang lặng yên
Đêm tối màng sương
trùm lạnh lẻo
Ấp đầy lòng
nhung nhớ triền miên
Giờ đây quê cũ
đã ra sao
Qua mấy mươi năm
vẫn khổ đau?
Tiếng khóc than
còn hay đã hết?
Cây hoa hạnh phúc
trổ khoe màu!
Nghìn trùng xa cách
rải hương thơ
Gói ghém tâm tư
mòn mỏi chờ
Khúc hát khải hoàn
vang nhịp bước
Muôn nơi phường phố
rợp treo cờ
Vàng trời rực rỡ
như năm xưa
Lễ hội niềm vui
tả chẳng vừa
Xuân đến rộn ràng
người hớn hở
Rền vang pháo nổ
đón giao thừa
120110
14.TA GẶP EM
Ta gặp em
trên xứ người lạ xa
được tám năm rồi
mà tưởng mới hôm qua
hương vị tình yêu
vẫn còn thắm thiết
bên dòng đời
năm tháng trôi qua
luôn đậm đà
ta gặp em
lúc mái tóc
vừa chớm sang
màu muối tiêu
nhưng chưa phải
gọi là già
trong ánh mắt ta
em còn dáng
làm động khua
trái tim xao xuyến
dạt dào
ta gặp em
giữa tuổi đời lao đao
đang trực diện
gian truân biết bao
ước mơ tưởng chừng
đã hết
không còn cảnh
đợi chờ
hay thẫn thờ
khi nhung nhớ
một đóa hồng nhung
giữa cánh đồng hoang
khô cằn
ta gặp em
cứ ngỡ rằng
ở tiền kiếp trước
phút trối trăn
hẹn tái sinh
lứa đôi sẽ tròn
câu chàng thiếp
chẳng lỡ làng
140110
16.TÌNH CHẾT
THEO NGƯỜI ĐI
Tiếc làm chi
Nhớ làm chi
Tình đã chết
khi người đi
Một chiều nào
Hồn lao đao
Tan ước vọng
Cùng bên nhau
Sóng trùng khơi
Gió ngàn nơi
Chìm ngã hết
Con thuyền trôi
Cuộc đời gào
Ngày vui đâu
Chưa có thấy
Mà tan mau
Nói làm chi
Khóc mà chi
Lòng đã tắt
Theo người đi
160110
Ns NNH phổ nhạc
18. SAO ĐẾN
HÔM NAY
Sao đến hôm nay
Tim ta chưa phai
Ngày tháng ban đầu
Cùng nhau đắm say
Tràn trong đôi mắt
Lòng đau quặn thắt
Nghe tiếng chia tay
Tối đường tương lai
Chìm sâu mơ ước
Một đời bên nhau
Kề vai sánh bước
Đến khi bạc đầu
Cuộc tình đổi ngôi
Men đắng trên môi
Thở dài than oán
Giây phút đơn côi
Sao đến hôm nay
Như nghe đâu đây
Lời nói hôm nào
Là không mất nhau
180110
Ns NNH phổ nhạc
20.BỖNG NGHE
Ta bỗng nghe
trong nắng
Tiếng gào khua
biển đêm
Không một ngày
yên lặng
Kêu nỗi nhớ
nằm im
Ta bỗng nghe
trong mưa
Từng đợt sóng
vỗ đưa
Lạ lùng
trời đất đổi
Sương tỏa lan
gió lùa
Bên song cửa
lênh đênh
Những áng mây
gập ghềnh
Mùa xuân
chưa về đến
Nên Đông
vẫn tung hoành
Vòng tay tình
đâu mất
Hạnh phúc
siêng năng đi
Triền miên
trăng mờ khuất
Trên sườn dốc
chia ly
Ta bỗng nghe
tiếng bước
cơn đau như
vội tan
Trời quê mẹ
phía trước
Mùi lúa thơm
nồng nàn
200110
22.TƯỞNG TƯỢNG
Tưởng tượng mai tan tác
Và cuồng phong không còn
Xé tung màn hiu hắt
Trong
đôi mắt trẻ con
Tràn trụa đầy nước mắt
Ngàn câu ước héo hon
Gọi giục về lòng đất
Chụp úp bóng hoàng hôn
Tưởng tượng bao mầm sống
Hết bi thương cuộc đời
Vẫy vùng tung biển động
Khổ đau ùa ra khơi
Vút lên trời lấp trống
Khoảng không gian rã rời
Ánh bình minh chói lộng
Tiếng reo mừng không vơi
Đóa hoa môi rợp mở
Cung đàn trổi tuyệt vời
Giấc chiêm bao cứ ngỡ
Thiên đàng ở khắp nơi
220110
24.TRÊN ĐỈNH
TÌNH CA
Rộn ràng trong nỗi nhớ
bóng kiêu sa lao xao
hồn soi gương mắc cỡ
thuyền xưa ghé bến nào
Trái tim tăng nhịp đập
mỗi lần nghe đam mê
xới đào ngọt lịm lấp
mong quá khứ hiện về
Bẻ ưu phiền đơm trổ
trên cây nhánh cuộc đời
cho tan đi đau khổ
vấn vương ngày ra khơi
Nắng mai hồng ló dạng
lờ mờ xuân mượt mà
reo vui chào mừng sáng
trên đỉnh núi tình ca
Rộn ràng nghe tiếng hát
bốn phương vang dội trời
niềm tin loang bát ngát
trong lòng hết chơi vơi
240110
26.BÓNG QUÊ
Lạc bước đến đây
tự lúc nào
Buồn mang tâm sự
biết ai trao
vẫn mây
vẫn gió
và mưa xuống
mà chẳng cuốn trôi
hết lệ trào
hình bóng quê
cách nửa địa cầu
nhớ nhung làm màu
tóc phai mau
thiết tha mong có
ngày quay lại
chốn cũ
ngày xưa
nhận đớn đau
Tiếng võng trưa hè
nay đã tắt
Hồn nhiên ánh mắt
trẻ con thơ
Mỗi lần xuân đến
mừng khôn xiết
Mong sáng đầu năm
từng phút giờ
260110
28.GIỌT LỆ
ĐƠN CÔI
Mình nghe còn nợ lối về
Núi sông thăm thẳm não
nề trái tim
Ắp đầy giấc mộng mơ tìm
Xa xưa nỗi nhớ chưa
yên bao giờ
Sương khuya lạnh lẽo bơ vơ
Tương lai vẫn trú
mịt mờ hoang vu
Mùa thu tiếp nối mùa thu
Đơn côi giọt lệ
ngục tù tâm tư
Vết thương
loang lỡ hoài ư?
Sao không kết lại
bóp nhừ thái dương
Tiến lên
muôn bước dặm trường
Đem về gót ngọc,
tình thương muôn loài
Một lần hờ hững rã rời
Vào rừng ra biển
kiếm nơi thiên đàng
Chiếc còng
còn khóa than van
Muôn lời réo gọi
mênh mang nội tình
280110
30.NỖI ĐAU
MIÊN TRƯỜNG
Nỗi đau không thoát
khỏi cuộc đời
Nỗi đau không thoát
khỏi mặt người
Phải làm sao
hết những giọt đắng
Mãi nằm trong mắt
đuổi nụ cười
Vầng trăng đến
khi nào ngưng khuyết
Vì sao trốn trong làn mây bay
Và mưa gió thôi đùa nhau nữa
Để trần gian lắm cảnh đọa đày
Nỗi vui thay thế dở nụ sầu
Ở trong tâm
muốn những nhiệm mầu
Chẳng còn nghe
tiếng của mọi giống
Mỗi lần đêm đến
trĩu nặng đầu
Từng cơn sóng
vang gào hiu hắt
Hoàng hôn khuất
chân trời xa xa
Đàn chim én
chưa về đâu thấy
Cảnh mừng xuân
đến trổ mượt mà
Nở muôn hoa sắc
tỏa tuyệt vời
Mỏi mong non nước
trở rạng ngời
Mở đường tươi sáng
đã bị tắt
Thuở nào ly tán
khổ tận trời
300110
32.NHẤP NHÔ
Nhấp nhô
sóng nước đã từ lâu
Đưa đẩy con thuyền
trôi mãi sao
Bỏ lại một màu xanh
nước biếc
Ôm dòng lưu lạc
đến ngàn sau
Chuỗi sầu
lộng giữa bóng trăng đêm
Muốn xé tối tăm
trùm kín miền
Cổ tích non sông
từ buổi ấy
Khó nghèo dày xéo
nát con tim
Nồng say hương vị
đã rời xa
Mãi mãi soi gương
thấy lệ nhòa
Trong mắt muôn trùng
ngọn lửa nổi
Đất trời không dứt
trận mưa sa
Hắt hiu tha thiết
của lời người
Mong mỏi ánh vàng
lan khắp nơi
Đẹp lối con đường
hoa hạnh phúc
Nhân sinh trang điểm
lại cho đời
010210
34.SÓNG TÌNH
Sóng tình
vạt nắng lung linh
Muôn chim rộn tiếng
bình minh rực trời
Ươm mơ đầy ắp mong đời
Sắc hương tha thướt
tuyệt vời đường tơ
Dịu dàng
tuôn tháo vần thơ
Từ trong tâm não
vô bờ nhớ thương
Ngày đêm
réo gọi vô lường
Trong lòng khao khát
con đường trăm năm
Thuyền tình
bến đợi bao năm
Bâng khuâng tự hỏi
âm thầm từng đêm
Thức kêu mây gió
kiếm tìm
Đóa hoa hạnh phúc,
trái tim nồng nàn
Như đàn bướm lượn
vô vàn
Lá cành xao động
tỏa lan phấn hồng
Lâng lâng
buổi sáng mênh mông
Tâm hồn phơi phới
ngỡ lòng chưa nguôi
030210
36.TRỞ LẠI
ĐƯỜNG XƯA
Ngoảnh mặt làm ngơ
cất tình đầu
Ngoảnh mặt làm ngơ
biến tình sầu
Hy vọng mai đây
hết khờ dại
đã trọn niềm tin
quá rồi đau
Phản bội tình yêu
lúc nồng nàn
Phản bội tình yêu
đứt đường đời
Duyên phận trăm năm
nuốt lời ước
Chẳng vẹn cùng nhau
đến tàn hơi
Từng sợi nhớ thương
thắt chặt quá
Trái tim yêu rên rỉ
không ngừng
Giữa khí trời
mùa đông buốt giá
Mong mỏi bao giờ
thôi dửng dưng
Trở lại đường xưa
nắng vàng trời
Trở lại đường xưa
kiếm tìm người
Mong đợi mưa giông
gió tàn tạ
Sẽ nhận niềm vui
lấp buồn rơi
050210
38.NỖI NHỚ
Đưa vào nỗi nhớ nhung
không dứt
Hình bóng hùng binh
rợp phố phường
Ngày tháng năm xưa,
giờ cưỡng bức
Nước non vào quỷ đạo
vô lương
Giọt lệ muôn trùng
tựa biển khơi
Thế giới động tâm
đón tiếp lời
Kêu cứu khắp nơi
từ cõi chết
Chập chùng dấu vết
phơi đất trời
Tìm nhau điệp khúc
bản hùng ca
Ở nơi đất khách
luôn thiết tha
Bến đợi quê hương
trăng tròn khuyết
Mong mỏi ngày mai
đẹp cửa nhà
Chôn lấp vạn sầu
cổ tịch liêu
Một thoáng qua đêm
đổi muôn điều
Thiên thu cởi hết
dây đau đớn
Tình thương chan chứa
mãi lời yêu
070210
40.LAO XAO
Đường đời
vạn nẻo gai chông
Hạt mưa rơi mãi
trong lòng người đi
Nước non mờ mịt từ khi
Đổi đời vạn vật
sầu bi không ngừng
Giấc mơ một thoáng
dửng dưng
Chẳng còn nghe tiếng
vui mừng đó đây
Quạnh hiu gieo rắc
tràn đầy
Niềm tin trước mặt
tương lai nghi ngờ
Tâm hồn
lâm cảnh bơ phờ
Cô đơn đeo mãi
bao giờ biến tan
Lao xao nắng đợi
mưa tàn
Bốn phương trời trổi
cung đàn vui chung
Yên bình
hạnh phúc vô cùng
Muôn loài ca hát
tưng bừng khắp nơi
Trăng thanh gió mát
tuyệt vời
Bình minh rực rỡ
bầu trời quê hương
090210
42.MUỘN PHIỀN
Cuốn mãi đời ta
vào phiêu lãng
Sóng muộn phiền
ngày tháng cô liêu
Chập chùng
biển nhớ bao nhiêu
Lời thơ lãng mạn
trong chiều tiễn đưa
Cơn say tình
còn chưa muốn rã
Gió chênh vênh,
mưa thả muôn nơi
Tìm nhau
lòng muốn thốt lời
Điệp trùng dõi mắt
không vơi đợi chờ
Chiêm bao thấy
chơ vơ ảo giác
Đường xưa về
ngơ ngác thương đau
Bão giông
vẫn trút lệ sầu
Khát khao mau cạn
hết bầu đắng cay
110210
44.CÒN LÀ
TÌNH NHÂN
Đêm qua tôi mơ màng
thấy em trên phố
đi về hướng đường xưa,
lối cũ
mà thuở trước
có đôi tình nhân
đêm từng đêm rũ
ngắm muôn vì sao,
mặc cho sương rơi
thấm lạnh vai mềm,
nghe
con tim cảm xúc
ấm áp vô ngần,
tâm hồn lâng lâng
theo cơn gió
dù tiết trời
chưa vào mùa xuân.
Đêm qua tôi mơ màng
thấy trên phố
em đang đi cạnh một người
trông rất lạ
tay trong tay
trò chuyện trao trả,
vui say
em chẳng màng
quan tâm cảnh vật
xung quanh mình.
Tôi lặng thinh
theo sau gót chân em,
em
vô tình
có hay biết gì đâu.
Đến một khúc cua quẹo
tôi thấy lòng
quặn nhói đau
bởi cơn sóng sầu
dâng tràn ngập hồn
khi thấy em
áp sát vào người đó
thắm thiết nồng nàn
ái ân
mà tôi nghĩ rằng
vẫn còn là tình nhân
130210
46.TÌM Ở ĐÂU
Tìm ở đâu
khoảng trời thanh thản
cho mai sau
không thấy nản đường đời
cho mai sau
linh hồn chẳng chơi vơi
ôm nhớ hoài
những lời chia tay
Tìm ở đâu
khoảng trời tĩnh lặng
để nghe tim
mai sau không mất
dòng suối nhớ
tháng ngày xưa đã
có còn đâu
bước thả dưới trăng đêm
Nước mắt ngưng trào
khi cõi lòng ấm áp
niềm vui về
lấp hố sầu đau
kêu tình yêu
như sóng biển dạt dào
mùa xuân trổ
rực rỡ nắng ươm màu
Tìm ở đâu
khoảng trời thương lắm
hết một mình
ngồi khóc bơ vơ
tựa như mưa rơi
từng giọt dật dờ
trong tăm tối
thẩn thờ mải miết
bên song cửa thân quen
Tìm ở đâu
trái tim rung động
mối tình thơ
thánh thót mùa xuân
chím môi cười
em đứng ngoài sân
khe khẽ gọi
anh ơi người đi nay trở về
150210
Ns. NMC phổ
nhạc
48.CHIỀU ĐÔNG
Ngọn gió
từ vùng biển đưa về
se thắt lòng tái tê, trái tim côi cúc buốt giá giữa trời mùa đông ủ ê Những vạt nắng vàng trong ngày dần nhạt khi bóng chiều sắp tắt. nỗi sầu ưu phiền đong đầy trong đôi mắt cuốn hút theo làn sóng lả lơi gợi nhớ lại biết bao
kỷ niệm một thời
tuổi hoa mộng chớm nụ yêu đương đến hôm nay
vẫn còn vấn vương
và nghe đau nhói vô lường. Biển vắng, bóng chiều buông thả. Hắt hiu gió thổi vời vợi bước chân lạc lõng
không dừng
Tự hỏi người ra đi
phương trời nào
có còn nhớ đây không hay đã quên hết như dấu chân người
in trên cát
khi con nước vỗ bờ ngước nhìn bốn hướng chẳng giấu được nét thẩn thờ không khác nào đứa trẻ thơ 170210.
50.BÓNG XƯA
Ngày ngày dõi mắt
chờ trông
dẫu rằng thuyền đã
sang sông lâu rồi
phòng không
gối chiếc đơn côi
từng đêm thao thức
bồi hồi ước mong
Người yêu
yên phận má hồng
còn tôi mang kiếp
long đong xứ người
nửa vòng trái đất đôi nơi
cách xa ngàn dặm
phương trời yêu thương
Bao giờ
dứt cảnh tha hương
tương phùng quê cũ
hết vương vấn sầu
dù cho đã bạc mái đầu
niềm vui chung
lấp hố đau não nề
Trong tim
luôn đậm bóng quê
thiên thu không nhạt
lời thề ra đi
mấy mươi năm
vẫn thầm thì
tình riêng niêm kín
từ khi đoạn trường
190210
52.TÌM MÙA XUÂN
Không gian
trải khắp gió ngàn
Sương lam vương vấn miên man nắng ngày dạt dào
từng cánh chim bay
Đầu non, biển thẳm mai này phiền mang chẳng vơi lớp lớp hàng hàng màu đau thương phủ vô vàn mắt môi giọt sầu quyện bước xa xôi bờ mi đã khép lâu rồi ước mơ tình quê nơi cõi bơ vơ năm xưa chiều rụng trong giờ biệt ly lung linh
nguyệt chiếu thầm thì
nhân sinh ôm kiếp
ra đi nghìn trùng
muôn hoa
khoe sắc khắp vùng
tìm mùa xuân nở
thủy chung
ấm lòng cuộc đời gian khổ chưa xong làm sao thanh thản tâm đồng sướng vui 210210 54.ĐÃ LÂU
LẮM RỒI
Đã lâu lắm rồi
vẫn còn xa nhau
Nỗi đau nước nhà
vẫn còn dâng cao
Vẳng nghe tiếng lòng
trổi về khao khát
Nghĩa ân ắp đầy
cõi lòng chôn sâu
Đã lâu lắm rồi
dõi tìm tương lai
Ở đâu đó
mà hỏi thầm hôm nay
lẳng đau đớn
dìm khoảng đời tăm tối
Bão giông gió
tàn trổi trời ban mai
Đàn chim vỡ tổ
bay về chốn xưa
Cùng nhau cởi mở
vang lời hót đưa
Bình minh nở
những hoa màu sắc thắm
Mùi hương tỏa
mãi cho dù có mưa
Đã lâu lắm rồi
hữu tình phôi phai?
Chẳng sao hết
buồn ủ đầy men say
Lẽ đâu vết sầu
lở hoài không dứt
Để vui xóa nhòa
nỗi niềm chua cay
230210
56.SAY
Ta uống cho say
để sầu bay mất
Ta uống cho say
để lòng quên hết
Ai nói yêu thương
nở nào gian dối
Ta nếm chua cay
vẫn hằng chưa tin
Ta biết hoa tim
chẳng còn tươi xinh
Ôm ấp mơ ai
sẽ cùng bên nhau
Cho đến khi
hơi thở tàn xong kiếp
Mang hết tâm tư
gửi về nơi đâu?
Ta với bóng trăng
tình tự suốt đêm
Ai có nhớ chăng
thề nguyện kết duyên
Xây đấp ấm êm
kề cận sánh bước
Không có cách xa
dù rạn nứt tim
Ta uống cho say
ngỏ hầu thêm nhớ
Ta uống cho say
chẳng còn trông thấy
Ai rót bên tai
những lời ao ước
Chung sống ,
nay sao rẽ đường
đôi nơi
250210
Ns. NNH phổ nhạc
58.HOÀI BÃO
Mang hoài bão
khát vọng tương lai
Quê nhà đổi mới thật mê say
Không còn những tiếng
hận than oán
Phô bày cảnh sắc
đẹp xinh thay
Tơ lòng thắt chặt
mối yêu đương
Tâm hồn rất đậm
nét quê hương
Muôn đời dứt nạn
bước xa xứ
Ân tình
xóa nghiệp chướng
tang thương
đớn đau xưa
chôn vào dĩ vãng
cố nguôi đi
xây niềm vui chung
khắp chân mây
vang rền ca hát
chúc cho nhau
khi mùa xuân sang
Mang hoài bão
đến tận bao lâu
Sương mờ, trổ nắng,
dẹp mưa ngâu
Trong mùa trở gió
rụng rơi lá
Thu vàng
giũ tiếng động lao xao
270210
60.MONG VỀ
VỚI NHAU
Nghẹn ngào
không nói một lời
Trong giây phút tiễn
chân người đi xa
Cõi lòng nghe trận mưa sa
Trên môi mểm thấm
xót xa vô lường
Đâu ngờ
mây khói tình thương
Chập chùng trong mắt
màng sương phủ đầy
Buông chèo, lạc bến, đổi thay
Làm sao hết cảnh
chia tay, rẽ đường
Mai này yên phận
một phương
Nơi đây đầy ắp
vấn vương cuộc tình
Nửa chừng gãy cánh
hoa xinh
Vì cơn giông tố
cuốn hình bóng yêu
Réo tên người
dội muôn chiều
Tựa như tiếng sóng
cô liêu đông về
Lạnh lùng
tuyết lịm đam mê
Tâm hồn rạo rực
mong về với nhau
01.03.10
62.VÔ TÌNH
Vườn xuân cơn gió
vô tình thổi
cành hoa,
chiếc lá phải lỡ làng
một kiếp bên nhau
đành rẽ lối
đổi dời,
mang tội
bước sang ngang
Từ đây khô héo
môi cười khép
vòng tay,
mắt biếc đã bỏ rồi
mộng ước uyên ương,
chàng với thiếp
nửa đường sao vội
tách chia đôi
Thiên thu ngôn ngữ
luôn phiền muộn
người ở đầu sông,
ngóng cuối sông
đêm thâu thơ thẫn
khơi lòng muốn
tình cũ về đây
lấp tuyết đông
Vườn tim ta trót trao
người nở
vùi chôn,
xóa hết,
dĩ vãng mình
đẹp lúc hương thơm,
nồng tỏa trổ
ngỡ đời quang lạc,
thắm tươi xinh
030310
64.EM ĐẾN
Em đến bên tôi
cuối trạm đời
Niềm vui trào lại
mấy năm vơi
Trái tim lắng đọng
đàn lòng trổi
Từ độ tơ duyên đứt,
đổi dời
Cũng bởi tay trắng
nên phải mất
Trăm năm hạnh phúc
rẽ đôi nơi
Tôi ôm hiu quạnh
sầu chồng chất
Chẳng tính tương lai
nữa rạng ngời
Phó mặc kiếp nầy
nơi đất khách
Tấm thân phế thải
đến lìa trần
Moi tìm kỷ niệm
thời gian cũ
Cho đỡ tủi buồn
giữa thế nhân
Chợt buổi chiều hè
em xuất hiện
Như trong tiền kiếp
có hẹn thề
Gặp nhau khoảnh khắc
rồi miên viễn
Tiếp tục
tình chàng thiếp
nghĩa thê
050310
66.TRẢ LẠI EM
Ta trả lại em
những lời thề nguyện
Vì hôm nay
em có hạnh phúc rồi
đi bên cạnh người
chưa từng đưa tiễn
những lần hẹn hò
đôi nắng mưa rơi
Quãng ngày qua
giờ trở thành kỷ niệm
mãi mãi
nằm trong ký ức
không phai
những hình ảnh dấu yêu
xinh bất biến
dù hoa lòng em
hương ái đổi thay
Ta trả lại em
những gì ngày trước
mà con tim mong muốn
đậm nét hoài
nhưng hôm nay
tiếc
không cùng sánh bước
ta và em
đi xuôi ngược
tương lai
070310
68.LANG THANG
Chiều nay
chỉ có mình ta
Lang thang trên biển
nắng tà thẫn thơ
Sóng xô từng đợt vỗ bờ
Gieo mầm nhung nhớ
vật vờ đìu hiu
Em đi để lại cô liêu
Lòng ta vọng tưởng
mỗi chiều nơi đây
Cảnh còn
người đã đổi thay
Tình yêu sao lại
như mây giữa trời
Thuyền duyên
rời bến ra khơi
Giăng màn ảm đạm
đầy vơi bốn bề
Gió đưa man mác tái tê
Tâm hồn thơ đó
nay về chốn đâu
Thêu tình
dệt nghĩa thâm sâu
Thủy chung son sắt
chia sầu sớt cay
Xem như
định mệnh an bài
Sướng vui,
đau khổ là vay kiếp nào
090310
70.HÀNH TRÌNH
Ta muốn cùng em dự tính Một cuộc hành trình
về thăm quê hương
Kể từ khi tha phương Lòng ta cứ vấn vương
nằm mơ thấy
Đất nước Chưa nhạt nhòa
những hình ảnh
Hằng mấy mươi năm
về trước
Những con đường có hàng cây lá me bay tiếng guốc học trò dáng vócthơ ngây màu áo trắng trắng cả phố phường ta muốn
cùng em dự định
một cuộc hành trình
về nơi quê em
đã từ lâu miên man về đêm ngắm ánh trăng
hằng mong ước
cất bước quay lại tìm
những tình cảm
còn mất từ khi
lìa nước non
đã không ngừng lệ trào
nhung nhớ vô biên
phút cuối nghẹn ngào chớp nhoáng chia tay hồn quyến luyến sóng biển, núi rừng Ta muốn cùng em
dự tính cuối đời
Một cuộc hành trình
chu du khắp nơi
Khao khát về nơi
một thuở bé bỏng
Ắp đầy câu ca hát
vang trời
110310
72.PHẢNG PHẤT
Chiều nay
ngồi đếm lá thu
rụng nằm trên lộ
người phu quét đường
động lòng cảm xúc
niềm thương
trách cơn gió thổi
vô lường lá rơi
Bao năm
lưu lạc quê người
như chim cô độc
chơi vơi cội nguồn
mắt nhòa vì lệ trào tuôn bởi đong ngàn nhớ
vạn buồn năm xưa
Tiếng người
than khóc như mưa
đất bằng nổi sóng
biển đưa vội vàng
chia ly
trùng điệp chứa chan
trái tim yêu nước
cưu mang đọa đày
Tù Nam
ngục Bắc trần ai
Vẫn chưa tan biến
đắng cay vô bờ
oan hồn phảng phất
trong mơ
mỏi mong có thật
ngày giờ phục hưng
140310
74.KIẾP LANG BẠT
Kiếp lang bạt
chẳng biết ngày nào đó
Về chốn cũ
từ bỏ mối tình em
Đã thêu dệt
qua ngày tháng
thân quen
Nào nghĩ đến tơ duyên
mình may rủi
Đèn tương lai chiếu rực
hồn đắm đuối
Theo đời người
đến cuối chặng vương lên
Hòa quyện hương yêu
trong từng nhịp con tim
Bờ môi thắm
kiếm tìm xoa buốt giá
Nghe toàn thân
còn men say lã chã
trên con đường
muôn ngả bước dọc ngang
Mộng tri âm
sao tan vỡ phũ phàng
Bên đêm tối
muôn ngàn vì tinh tú
Kiếp lang bạt
vẫn tồn đọng vũ trụ
Đến ngàn năm
hội tụ nhớ nào quên
Những đau buồn
than thở lúc trăng lên
Mùa sao sáng
triền miên chuông vang vọng
160310
76.BÂNG KHUÂNG
Sót màu nắng
đọng bên thềm
hoàng hôn dần phủ
nghe tim nghẹn ngào
mơ màng chữ nhớ lao xao
vần thơ gieo khúc
tình trao một người
Phút đầu hương sắc
thắm tươi
đón đưa từng bước,
thả lời dịu êm
vô ngần say đắm
từng đêm
đôi tình nhân
tỏ nỗi niềm nhớ nhau
Hai phương trời
đợi từ lâu
xe duyên hoa kết
xây lầu ái ân
bâng khuâng
non biển dặm ngàn
nối liền ngưng cảnh
xa gần ngóng trông
180310
78.PHÙ VÂN
Hoàng hôn
dần lịm nắng vàng
Con đường hò hẹn
cùng nàng viễn du
Niềm vui lấp khoảng
hoang vu
Ước ao tràn ngập ̣
điệu ru tuyệt trần
Đàn lòng
trổi nhịp vang ngân
Du dương lan tỏa
nguôi dần phiền xưa
Dòng sông
không trọn đẩy đưa
Thuyền tình son thắm
chưa vừa yêu thương
Lứa đôi
lâm cảnh đoạn trường
Hai phương nhung nhớ
luyến vương nguyệt sầu
Ngày xưa thêu dệt lời câu
Trăm năm hạnh phúc,
nguyện cầu chẳng trôi
Xe duyên chuyên chỡ hoa đời
Về bên bến lạ đến rời rã thân
Nơi đây trông mãi phù vân
Ấp ôm giấc mộng
lâng lâng tiên bồng
200310
80.NẾU DANG DỞ
Nơi góc phố hôm nay
Anh vẫn như mọi ngày
Chờ em theo lời hẹn
Dù cho nắng chiều phai
Hoàng hôn dần phủ xuống
Con đường đã lên đèn
Bóng em đâu chẳng thấy
Nỗi băn khoăn trong tim
Mỏi mắt anh ngóng trông
Như lửa đốt trong lòng
Chút dỗi hờn nhen nhúm
Thầm hỏi em đến không?
Có lẻ nào cô đơn
Đêm về ngủ chập chờn
Tiếc cuộc tình thay đổi
Không còn chất keo sơn
Duyên mình nếu dang dở
Lạc lối tâm hồn sầu
Anh chỉ còn ao ước
Gặp lại em kiếp sau
220310
82.LẺ BƯỚC
Chiều nay ta lẻ bước
Con đường phố thân quen
Từ nay ta thổn thức
Không ngừng đớn đau tim
Khi tình yêu dở dang
Hoa niềm vui rã tan
Hoa lòng phai héo úa
Đêm ngày ta thở than
Lời cô đơn gởi gió
Tìm ai trao nỗi niềm
Nhớ nhung từng giây phút
Thời gian yêu lắng chìm
Vì sao em bỏ ta
Đi về nơi nẻo xa
Quên lời xưa khát vọng
Mong thuyền duyên kết hoa
Chiều nay ta thả bước
Trên đường vắng mưa giăng
Còn đâu nhau lả lướt
Trên sàn nhảy tung tăng
240310
84.KHÉP MI
Khép mi buồn
khi một lần tiễn đưa
Tiếng mong chờ ai
nặng tình nghĩa xưa
Vấn vương lời
mặn nồng nhau thuở ấy
Thấy như còn yêu
cận kề chẳng vừa
Rối tơ lòng sóng đùa
theo dáng xa
Đến bao giờ
chuyến đò duyên mới qua
Khát khao mát rượi
khung trời hạnh phúc
Tấm chân tình
ước cùng ai với ta
Sáng tới chiều
hắt hiu nào ai biết
Vụn vỡ màu hoa
tươi thắm trăm năm
Nắng hoá thành áng mây
chiều da diết
Tận cõi hồn rong rêu
bám âm thầm
Khép mi sầu
trên đoạn đường tiễn em
Gió như ngừng nghe
chuyện đời rỉ rên
Phút giây ngào ngạt
giờ giông bão cuốn
Biến tan ngày vui
lặng chìm mãi tìm
260310
86.TIẾNG THƯƠNG
Gió đưa cành lá
động lao xao
Nắng lặng hoàng hôn
tím một màu
Lãng mạn lâng lâng
hồn nghệ sĩ
Trào ra ngọn bút
biết là bao
Trái tim tình
gọi nhớ nhung ai
Ấp ủ chân dung
tóc xõa dài
Với tuổi hoa niên
đôi tám ấy
Ước mong chàng thiếp
đến sau này
Dòng thời gian
chẳng biến tan mơ
Lòng rộn xôn xao
không hững hờ
Mát dịu tâm hồn
hoa rộ nở
Sắc hương lan tỏa
quyện duyên tơ
Ngút ngàn vạn ngả
tụ chung đường
Hạnh phúc trăm năm
trọn tiếng thương
Tươi thắm màu
trăng thanh mãi mãi
Biết là vũ trụ
cũng vô thường
270310
88.TỦI BUỒN
XA QUÊ
Xa quê nỗi nhớ đong đầy
Mỏi mong hoài bảo
có ngày hồi hương
Không còn mang
kiếp tha phương
Tủi buồn tuôn tháo
vô lường mỗi đêm
Đèn khuya
soi bước chân tìm
Dư âm dĩ vãng
trong tim chẳng nhòa
Bóng hình binh lửa can qua
Trong ngày tháng ấy
lệ sa điệp trùng
Giành nhau
chạy trốn hãi hùng
Thuyền ra cửa biển
chập chùng sóng vang
Hiểm nguy bất chấp trên đàng
Tử sinh khoảnh khắc
rã tan mạng người
Ra tay cứu vớt mảnh đời
Mở khai tâm lượng
khắp nơi đón về
Dịu xoa đau đớn trăm bề
Thiên thu ly biệt
dáng quê hương mình
290310
90.ÂM THẦM
chiều rơi hiu hiu
cơn gió thổi
mặt đường còn hành tội
nắng chan
bóng người
chưa hết trên đàng
phố phường nhộn nhịp
tiếng vang chẳng dừng
ánh hoàng hôn
muốn bừng đêm đến
ngọn đèn đường
sắp hiện sáng soi
bước chân
trong cảnh lẻ loi
trái tim khao khát
thèm đòi cuộc vui
mấy mươi năm
ngậm ngùi chẳng hết
tâm hồn người
như chết từ khi
xa quê ôm ấp sầu bi
khóc hờn tủi hận
biệt ly nào ngờ
còn bao lâu nữa
giờ hy vọng
xin một lần
trông ngóng khải hoàn
đờn ca hát xướng rền vang
bốn phương họp mặt
hỏi, an ủi lòng
thân viễn xứ
tràn dòng lệ chảy
nghĩ bình minh
lặn mãi ngàn năm
lang thang phiêu bạt xa xăm
đành cam chốn xác
âm thầm mà thôi
310310
|
Nombre total de pages vues
dimanche 16 avril 2017
HÀNH TRÌNH MỖI NGÀY MỘT BÀI THƠ TẬP3
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire