Bài thứ 1805 : ĐỊNH MỆNH AN BÀY
Họa
bài Chuyện an bày của TH Đặng Xuân Linh
Hai ta đã cưới nhau
rồi
Mặn nồng chia sẻ
cho đời bớt cay
Xem như định mệnh an
bày
Dở dang tiền kiếp
trả vay bạn vàng
Cho lòng hết rối
ngổn ngang
Khép tuồng vương
vấn sau màn nhung tơ
Tiềm vui cuộc sống
đơn sơ
Mỗi ngày đàn hát
họa thơ xướng nhiều
02.11.2013
CHUYỆN
AN BÀY
Tôi
anh đã lỡ yêu rồi
Anh
thương tôi chẳng nệ đời đắng cay
Đôi
ta trời đã an bày
Lạ
đời ai bứt không lay tơ vàng
Tình
ta bén rễ ngọn ngang
Trời
cao che chở bức màn duyên tơ
Thuyền
nan chèo chống đơn sơ
Nhẫn
vàng không có nên thơ có nhiều.
Đặng Xuân Linh
17-10-2013
|
Bài thứ 1806 : SẮP
SỬA THU ĐI
Họa bài
Sắp tiễn thu đi của TH Minh Hồ Đào
Thấm thoát mùa Thu
sắp sửa đi
Mang theo và để lại
điều gì
Cho nhân gian khắc
ghi tâm não
Nhận thức lưu
truyền ca tụng chi
Họa sĩ hình dung
muôn nét vẽ
Xướng thơ mô tả
cảnh ai bi
Thiên trang nhạc
phẩm buồn vui cả
Đàn khải tấu hòa
theo nốt ghi
07.11.2013
SẮP
TIỄN THU ĐI
Chuẩn bị hành
Thi nhân nhắn nhủ bao lời gì
Mượn ngòi bút mực viết trên giấy
Cho biết trong lòng lưu luyến chi
Chiếc lá vàng rơi gây cảm xúc
Những vần thơ lãng mạn, sầu bi
Du dương trầm bổng cung đàn trổi
Ca khúc giao mùa nghệ sĩ ghi
Minh Hồ
Đào
07.11.2013
|
Bài thứ 1807 : THƯƠNG NHAU SUỐT ĐỜI
Kể từ khi mình quen
nhau
Kể từ khi mình yêu
nhau
Rồi cưới nhau kể
từ đó
Hoa đời thơm ngát
rực mầu
Anh và em đi khắp
nơi
Trên đồng bằng, trên
biển khơi
Trên sông hồ, trên
đồi núi
Nguồn vui chất cao
ngút trời
Cánh cửa tình mở
toang ra
Vầng thái dương
loang bao la
Ánh ban mai đầy hoa
bướm
Riêng em chiếm đoạt
hồn ta
Để rồi em kề bên ta
Mãi nồng say tình
đơm hoa
Ngày tháng năm phủ
nồng ấm
Không nhòa tan phút
đậm đà
Mai này đây ta đến
nơi...
Con đường về chung
nghỉ ngơi
Thiên thu nằm trong
lòng đất
Còn thương với nhau
suốt đời
10.11.2013
Ns.Lmst phổ nhạc
Bài thứ 1808 : ĐÔNG VỀ LÀM CHI
Bài
xướng TL
Đông ơi ! Về chi
nữa?
Cho Thu phải giã từ
Trần gian còn chan
chứa
Trìu mến mang tương
tư
*
Nhân gian thêm buồn
nữa
Mù sương phủ mỗi
ngày
Tìm trong mùa Đông
thấy
Màn tuyết giăng che
mây
*
Nếu trái đất không
quay
Thì đâu có bốn mùa
Cảnh đời nào chồng
chất
Ưu phiên chẳng đong
đưa
*
Không ai chờ Đông
đến
Mà sao mãi mãi
nhìn
Mùa Thu rời xa bến
Trần gian phai tươi
xinh
14.11.13
Bài thứ 1809 : NGUỒN CỘI
Cội nguồn người
nhớ kẻ quên
Việt Nam thế hệ
trẻ xem bình thường ?
Tiền nhân, tiên tổ,
quê hương
Chỉ là khẩu hiệu
phô trương tục truyền !
Gương hùng anh dũng
triền miên
Quang Trung, Hưng
Đạo, Ngô Quyền...cổ xưa
Ngày nay hèn nhát
không chừa
Giặc vào không dám
ngăn ngừa biển non
Hoàng, Trường sa
mặc mất còn
Miễn sao cuộc sống
chẳng mòn chức danh
Bảy mươi lăm *tự
công thành
Cởi thay chiếc áo
màu xanh lá rừng
Muôn ngàn triệu
bước không ngừng
Đi tìm đất mới
chẳng dừng Tự Do
Dù trong hạnh phúc
ấm no
Vẫn luôn nhung nhớ
bến đò quê xưa
14.11.2013
* 30.04.1975
Bài thứ 1810 : ĐOÀN
VIÊN BIỀN BIỆT
nghe dân gian nói
cội nguồn
mà lòng cảm thấy
thêm buồn ai ơi !
giang sơn gấm vóc
tuyệt vời
bảy mươi lăm* đã
đổi đời còn đâu
người đi, kẻ ở đều
sầu
mỏi mong biền biệt
chuyến tàu đoàn viên
thời gian chồng
chất ưu phiền
bước thân lữ thứ
triền miên chẳng dừng
14.11.2013
Bài thứ 1811 : NGẬM NGÙI
Bài xướng TL
Trời buồn khó mà
viết thơ vui
Thấy cảnh thiên tai
dạ ngậm ngùi
Bão lụt khắp nơi
tràn thống khổ
Gió giông không lặn
để đời nguôi
Mong thi hữu bốn
phương đồng cảm
Ước mộng cùng nhau
an ủi người
Chịu những đớn đau
bên cuộc sống
Triền miên sầu não
khi nào vơi?
16.11.2013.
Bài thứ 1812 : CHÚC SINH NHẬT
THANH ĐIỀN
Họa
bài Sinh Nhựt Thanh Điền của TH
Thanh Điền
Sinh Nhật
Thanh Điền trong tiết Thu
Như bao người
khác mãi còn lưu
Dù thời gian
tựa như tên bắn
Mặc kệ dòng
đời cương hoặc nhu
Cuộc sống
thăng trầm đều nhận cả
Kết thành
sao sáng lẫn sương mù
Hôm nay vui
chúc cùng thi hữu
Hạnh phúc,
công danh toại diễn phu *
* phu diễn :
bày tỏ
20-11-13
SINH
NHỰT THANH ĐIỀN
Chào đời vào lúc giữa mùa thu
Lá ngã thay màu dạ luyến lưu
Thích sống khiêm nhường cầu sức khoẻ
Ưa cười đơn giản hiểu cương nhu
Hai mươi mốt đó luôn vui vẻ
Mười một, năm nay chẳng mịt mù
Cũng chúc Tứ Linh thêm phát triển
Nhiều thơ xướng hoạ thật công phu
Tháng
11-2013
Thanh Điền
|
Bài thứ 1813 : NGÀY VỀ
Hôm nay anh trở về
bên em
Hết cách xa nhau,
dứt nỗi niềm
Nhung nhớ đem vào
trong giấc ngủ
Chập chờn mơ mộng
đến từng đêm
Hôm nay anh giã từ
phương xa
Hết vắng em yêu,
dứt cảnh nhà
Đơn chiếc ta nào đâu
có nghĩ
Cuộc đời luôn đẹp
sắc mầu hoa
Bên hiếu bên tình ai
cũng có
Trong đời người
hiện hữu trần gian
Cảm thông nhau cho
nên không bỏ
Người đã dưỡng nuôi
con lớn khôn !
Hôm nay anh trở về
em ơi !
Khắng khít bên nhau,
cuối quãng đời
Hai đứa không giàu
sang mái ấm
Đậm đà trong cuộc
sống nào vơi
20.11.2013
Bài thứ 1814 : HUYỀN
HOẶC
Họa
bài Thu cảm của TH Minh Tâm
Đêm thu huyền hoặc ánh trăng veo
Chiếc lá vàng rơi tưởng dáng chèo
Thuyền buổi năm xưa ngày lễ réo
Tàu đưa du khách đã qua vèo
Thời gian thấm thoát như tên véo
Tiết khí trời đông sắp tới teo
Ảm đạm suốt mùa ôm lạnh lẽo
Vậy mà cũng có cuộc chơi trèo
22.11.2013
THU
CẢM
Hồ thu tĩnh lặng
sắc trong veo,
Thuyển thả lênh
đênh nhẹ gác chèo.
Mây lững thững
trôi, non níu kéo,
Gió mơn man
thổi, lá bay vèo.
Ngẫng trông vũ
trụ đầy trong trẻo,
Chạnh ngẫm
phận người bé tí teo.
Hạc xoãi cánh
bay về khắp nẻo,
Hý trường thôi
đã ngán leo trèo.
Minh
Tâm
|
Bài thứ 1815 : GIỠN
ĐÙA
Họa bài Đùa dai của TH Minh Tâm
Đùa giỡn thơ vui
chỉ mấy từ
Tức cười đau bụng
quá đi ư
Minh Tâm cho ý bài
hay nhỉ
Hồ đáp lại đây
không để dư
Một vợ giường lèo
sung sướng lắm
Hai bà phiền não
quật thân đừ
Tham lam cơm, phở
đều ăn hết
Đành phải đổ thừa
định mệnh ừ !
23.11.2013
ĐÙA
DAI
Khen ai bỡn cợt bấy nhiêu từ:
Khuyên mỗi gia đình hai vợ ư? Mê đắm sắc hương, gân cốt nhão, Hờn ghen chăn chiếu, não phiền dư. Trèo mây giỡn gió vui phơi phới, Trổ nhụy khai hoa mệt đứ đừ. Đông đúc bầy voi khan hiếm cỏ, Suy đi nghĩ lại...dám đâu ừ! Minh Tâm |
Bài thứ 1816 : HOA TUYẾT
Họa
bài Hoa cúc của TH Thanh Điền
Tuyết trổ vào đông
trắng rợp trời
Một màn băng giá
lịm màu tươi
Cây cành trơ trụi
trông xơ xác
Nụ chẳng còn đơm,
lặng tiếng cười
Buổi sáng chim muông
muộn lãnh lót
Ban chiều sương
xuống sớm buồn đời
Mỏi mong xuân đến
mau đem lại
Hoa điểm trần gian,
ngưng lá rơi
28.11.2013
Cúc nở vào thu đẹp một trời
Đủ màu vàng tím đỏ xinh tươi Bao nhiêu cánh nhỏ hoa chào đón Bấy đó cành non lá mĩm cười Trang trí bên đường trông tuyệt mắt Điểm tô dưới phố ngắm vui đời Trầm trồ khen ngợi đua trăm sắc Đứng giữa mưa hồng thấm hạt rơi. Tháng 11-2013 Thanh Điền |
Bài thứ 1817 : CHẲNG
MƠ
Họa bài Giấc mơ người cá của TH Thanh Điền
Họa bài Giấc mơ người cá của TH Thanh Điền
Tuổi già ngao ngán cảnh leo thang
Sợ té tâm bà* thấy bất an
Bếp núc bằng gaz không dám rớ
Sưởi lò hư hỏng bị nghe đàn**
Chồng lo tuyết phủ ngoài đường phố
Vợ thích chu du bước nhịp nhàng
Vui thú điền viên nơi địa giới
Bồng lai tiên cảnh
có đâu màng
* bà xã
**tiếng nhằn
30-11-13
GIẤC
MƠ NGƯỜI CÁ
Mênh mông biển cả rộng thênh thang
Giấc ngủ chìm sâu mộng rất an Giỡn với trăng tàn tua vạn ánh Vui cùng cá lội hợp trăm đàn Thảnh thơi dưới sóng bơi bình thản Phơi phới trong tâm thấy nhẹ nhàng Tỉnh dậy lòng còn mong tiếp nối Thêm lần vậy nữa khỏi mơ màng Tháng 11-2013 Thanh Điền |
Bài thứ 1818 : EM
LÀ CÕI NHỚ
Từ khi xa nhau
em là cõi nhớ trong
lòng anh
từng đêm ngày
Nơi phương trời
Gerzat
anh dõi mắt theo mây
bay
nắng chiều tắt
bóng hoàng hôn phủ thay
cùng màng sương rơi
thấm lạnh vai gầy.
Này em yêu ơi !
Em là cõi nhớ nhung
mềm say
nồng đông đầy
Nơi chân trời Gerzat
anh mỏi mắt khi mưa
bay
cuốn từng chiếc lá
vàng thu chẳng hay
rằng hồn anh như
cánh nhạn xa bầy
Ngày xưa vui bao
nhiêu
bây giờ buồn vô
tận,
người nơi biển xanh,
kẻ ở non cao,
thầm hỏi vì sao
dòng đời quanh quẩn
hợp tan, tan hợp
biết đi đường nào
Lòng anh chưa yên
khi mà nỗi nhớ em
còn đây
nào đâu ngừng
Trong căn nhà Gerzat
anh mải miết nghe
tim đau
nhói lòng biết mấy
vì em ở đâu
nghìn trùng xa xăm
ước nguyện chung đường
30.11.2013
Bài thứ 1819 : ANH
SỢ NGÀY MAI
Anh run sợ
nếu ngày mai không
em
đi chung đường đời
khi tấm thân tàn
nghỉ ngơi
xuôi tay nhắm mắt
thả hồn về cội
nguồn
bỏ lại trần gian
cõi tạm rong chơi
Anh run sợ
cuối đời anh không
em
thân anh từng ngày
lây lất trên đường
hẩm hiu
cô đơn đến lúc
chẳng còn người
cạnh mình
để lại ngàn năm
tủi phận bao nhiêu?
Em ơi ! Anh xin
em bỏ muôn giận hờn
khoan dung rộng
lượng bao la
như biển Thái Bình , núi Thái Sơn
nếu anh lỡ làm lỗi
gì
gây bão tố đau
thương
Anh run sợ
nếu giờ anh đi không
em
bên quan tài dần đưa
xuống nơi
vùng cõi âm
không ai ném đất
tiễn người về cội
nguồn
để dựng mồ anh ở
lại dương gian
01.12.2013
Ns. Nguyễn Hải và
Hà Lan Phương phổ nhạc
Bài thứ 1820 : GIỮ TẤM CHÂN TÌNH
( Chúc
mừng Diễn Đàn Tứ Linh
tròn
10 tuổi 1-12-2003---1-12-2013)
Họa bài Diễn Đàn Tứ Linh của TH Nguyễn Gia Linh
Cùng chung hoàn
cảnh sống xa quê
Thi hữu khắp nơi
thuận kết bè
Thành một diễn đàn
thơ bắc nhịp
Tri âm bày tỏ ý
nguyền thề
Dù cho vật đổi sao
dời vẫn
Dẫu trước vàng son
cũng chẳng mê
Giữ tấm chân tình
trân quý nhất
Tư Linh xướng họa
đến khi về
01.12.2013
DIỄN
ĐÀN TỨ LINH
Tứ
Linh vững tiến chốn trời quê
Trên
chục năm qua giữa bạn bè
Hoài
bão mở đường tròn sự nghiệp
Nhớ
thương khai lối vẹn câu thề
Thu
thời khói lửa bừng đau khổ
Xuân
tiết thanh bình thỏa giấc mê
Mộng
ước vô vàn sông núi cũ
Để
cùng nhau hẹn một ngày về
Nguyễn Gia Linh
27-11-2013
|
Bài
thứ 1821 : MỪNG
SINH NHẬT THÁI HUY
Họa bài
Mừng sinh nhật của TH Thái
Huy
Hôm nay tuổi đã hết
trăng tròn
Từ lúc xa quê nhớ
núi non
Mừng Thái Huy sinh nhật sắp đến
Chúc vui như ý thỏa
lòng son
Tiệc tùng kêu réo
mời thân hữu
Đãi rượu liên tu
nhấp món ngon
Tuổi hạc còn gân
thì cứ chiến
Miễn không say quắc*
khổ bầy con.
* quắc cần câu
02- 12-2013
MỪNG
SINH NHẬT
Tứ Linh sinh hoạt một năm tròn
Bàn đủ đời thường tới nước non
Xướng họa tình thần đà cảm phục
Giao lưu bạn hữu đáng tô son
Được
mời cognac tu…thôi đã
Còn
đãi tôm bay nhậu quá ngon
Thái
mỗ chân thành xin cảm tạ
Tấm
lòng hiếu khách quý bà con.
Thái Huy
12-04-2013
|
Bài thứ 1822 : BIỂN CHIỀU ĐÔNG
Minh Hồ đáp lễ lại bài thơ
Thi hữu Song Quang đã xướng thơ
Cái tựa nghe sao thật lãng mạn
NẮNG CHIỀU HONG TÓC EM ngây thơ
Biển chiều đông
Nắng vàng trên biển
đông chiều
Kiếm tìm dĩ vãng
tiếng yêu nồng nàn
Tình nhân ghi khắc
đôi hàng
Thề nguyền mai sẽ
bước sang chung nhà
Nào ngờ phai nhạt
lời qua
Người thương nay đổi
thay nhà, phận thân
Nghe tim đau nhói vô
ngần
Tay cầm thiệp cưới
kết phần đời em
Thiên thu đứng lại
ngoài thềm
Trăm năm khép kín phủ
rèm the cong
Chắc là duyên có
nợ không !
Khiến cho chẳng
trọn tấm lòng nên thơ
05.12.2013
NẮNG
CHIỀU HONG TÓC EM
Em
ngồi hong tóc nắng chiều
Sợi
thương ,sợi nhớ ,sợi yêu nồng nàn
Tóc
mai tha thướt hai hàng
Mùi
hương bồ kết bay sang bên nhà
Ví
mà bờ giậu dể qua
Tôi
sang bên đó hai nhà làm thân
Chắc
em cũng chẳng ngại ngần
Tình
tôi nay đã dành phần riêng em
Buồn
thương vương vấn bên thềm
Nhớ
làn tóc chãi bên rèm mi cong
Hỏi
em có biết hay không ?
Chỉ
là một chút nổi lòng tình thơ.
SONG QUANG
|
Bài thứ 1823 : CUỐI
NĂM KỂ CHUYỆN CHÚNG MÌNH
Họa bài Cuối năm gẫm nỗi mình của TH
Song Quang
Thương nhau nào nghĩ
đến giàu nghèo !
Hai đứa không rời
nửa bước theo
Đời sống cho dù
gian khổ kéo
Đường tình hạnh
phúc cứ mang đeo
Chẳng hề thay đổi
lòng cong vẹo
Những cảnh phồn
vinh đâu nhổ neo
Cột chặt dây thuyền
khó lạc nẻo
Đến ngày thân xác
liệm gan phèo !!
Đến ngày thân xác
liệm gan phèo!!
Sóng gió̃ điệp
trùng chẳng bức neo
Vững chắc tay chèo
dù lắc lẹo
Bền lòng không để
cuốn bay vèo
Theo cơn quyến rủ
đời lôi kéo
Tiếp nối đua đòi
muốn bám đeo
Phá vỡ khung tình
cho mó méo ??
Yêu đương cứ mãi
bắc thang trèo !?
08-12-13
CUỐI
NĂM GẪM NỖI MÌNH
Vốn
dĩ sinh ra với phận nghèo !
Một thời lam lủ trót mang theo
Sách đèn lận đận đời lôi kéo
Gia đạo lênh đênh vẫn phải đeo
Sự nghiệp bon chen thường vặn vẹo
Công danh chìm nổi lắm gieo neo
Bảy mươi năm lẻ đường vạn nẻo
Rỏ thật thân ta quá chán phèo !!
Rỏ thật thân ta quá chán phèo !!
Đường đời khúc khuỷu lại gieo neo
Công danh mắt thấy trò lương lẹo
Sự nghiệp tai nghe gió thổi vèo
Cái bả vinh hoa thường níu kéo
Miếng mồi phú quí mãi ham đeo
Hý trường lẩn quẩn tròn hay méo ??
Thân phận nhỏ nhoi cứ muốn trèo !?
SONG QUANG
|
Bài thứ 1824 : TÌM NHAU
Tìm nhau trong cuộc
tình dang dở
vừa chớm nở lại
mau tàn
tìm nhau trên con
đường lang thang
nơi xứ lạ quê người
tìm nhau bên cuộc
đời bơ vơ lạc lỏng
thấy tâm hồn là
khoảng trống vô biên
Một chiều vàng lá
thu rơi triền miên
Hai con người đang
trong cảnh đảo điên
tìm nhau trao thông
cảm
đồng cảnh ngộ mang
túi rổng không tiền
dù thân ôm nỗi truân
chuyên
Một chiều nào đến
chia tay người yêu
nghe mưa lòng nghe
tim khẽ hỏi kêu
Làm sao vơi đau khổ
bỏ những chuyện
mang tới hẩm hiu nhiều
Tìm nhau xua cảnh cô
liêu
Tìm nhau tô lại đời
tươi nở
niềm phấn khởi lại
dâng trào
tìm nhau yêu thương
chào tương lai
chôn số phận an bài
tìm nhau xây dựng
đời
ban mai rạng rỡ để hai
người
từ giã kiếp cô đơn
10.12.2013
Ns. Nguyễn Hải & Hà Lan Phương phổ nhạc
Bài thứ 1825 : VẾT
THƯƠNG NHÂN THẾ
Họa bài Hoa tuyết chiều đông của TH Hư
Trúc
Cõi lòng chan chứa
nỗi niềm thương
Nhân thế lâm vào
cảnh xót thương
Bão tố cuồng phong
tàn phá hết
Lụt trôi nhà cửa
thật bi thương
Màn trời chiếu đất
đầy đau khổ
Mãnh tấm thân người
mang vết thương
Trong mắt không
ngừng giòng lệ chảy
Bao giờ mới thoát
nạn tang thương ?
12.12.2013
Một mầu xanh thẳm
thấy thương thương
Tô điểm đồi thông
gợi nhớ thương
Thảo mấy vần thơ
niềm quyến luyến
Khơi dòng tâm sự
nỗi yêu thương
Bao mùa
Đông giá tình chưa nhạt
Mấy độ Thu
tàn dạ mãi thương
Hoa tuyết vương
vương làn gió đẩy
Hỏi hồn thi sĩ
lấy ai thương...
Hư Trúc
|
Bài thứ 1826 : ĐỘI
LỚP TÀ
Họa bài Quỷ đỏ của TH Hư Trúc
Rời bỏ rừng xanh
đội lớp tà
Ùa vào đường phố
Sài Gòn hoa
Dép râu dẫm nát
đời tươi đẹp
Giày cũ còn đâu
nện đất nhà
Cố quốc trở thành
từ thuở ấy
Đô thành làng xã
đổi thay gia
Cha con chồng vợ bị
chia cắt
Tù tội vô lường
khắp nước ta
14.12.2013
QUỶ
ĐỎ
(Mượn đủ 8 vận bài Qua Đèo Ngang
của bà Huyện Thanh Quan)
Chính nghĩa gì
đâu nói "Ngụy" tà
Chiêu bài giải
phóng miệng ba hoa
Dưới trên chỉ đạo chừng,,, mươi chú*
Năm bốn
lấy phà đi tẩu quốc
Bảy
lăm bỏ guốc chạy oan gia
Qủi ma một lứa
loài "yêu" nước**
"Phỏng
giái" người tin... đâu phải ta
Hư Trúc
* "Qủi viên thường trực trung ương Đảng"
** yêu nước = ma da
|
Bài thứ 1827 : BAO GIỜ VỀ QUÊ MẸ
bao giờ quê mẹ đông
đủ đàn con
từ tháng năm xưa để
tang nước non
chung bọc Rồng Tiên
phân ly khắp nẻo
đường xa viễn xứ ai
mất ai còn?
bao giờ đi lại trên
những đường hoa
mầu sắc hương loang
tỏa, nghe hát ca
vang dội triền miên
vui tươi phấn khởi
mừng xuân sẽ đến
chim hót chan hòa
một lần hạnh ngộ
người đi khao khát
hằng mấy mươi năm
kẻ ở đợi chờ
hình bóng thanh
bình bao lâu đánh mất
ca dao tục ngữ
truyền lúc đời thơ
bao giờ con gặp đông
đủ người thân
từ lúc ra đi tâm
vẫn luôn ước mong
sum hợp tình thương
yêu nơi chốn cũ
ngàn năm Tổ Quốc êm
ấm muôn lòng
Gởi báo Âu Du
19.12.2013
Ns. NHT phổ
nhạc
Bài thứ 1828 : THƠ ĐÀN BÊN NHAU
Thời gian như tên
mới hôm nào mình
chưa quen.
Người nơi non cao
ước mong đời mình
mai sau
không còn cô đơn đêm
thâu.
Niềm vui trở về
lòng dâng lên cao
men tình yêu nồng
nàn
Thời gian qua mau
mới hôm nào mình
quen nhau.
Mười năm trôi nhanh,
cưới năm nào mà âm
thanh
như còn loanh quanh
đâu đây
làm anh tưởng hồn
vờn trong mê say
men tình yêu tràn
đầy
Cám ơn Trời đã ban
cho
hạnh phúc tuyệt
vời
mà ngỡ rằng vườn
hoa tim
hết màu tươi,
nào ngờ đâu vẫn
còn người
mang yêu thương an ủi
cuối đời,
bù lại bao năm chịu
quạnh hiu.
Thời gian hai ta
sống êm đềm kề bên
nhau
Buồn vui chia sang
sớt cho lòng mình
tiêu tan
bao hờn trôi theo mây
bay.
Làm thơ mỗi ngày
đàn lên
cho tâm hồn say tình
hoài
20.12.2013
Bài thứ 1829 : XUÂN TÌNH VƯƠNG VẤN
Họa bài
Tình vương nỗi nhớ của TH Nguyễn Gia Linh
Tâm chẳng nhòa phai
quê cũ xưa
Bao năm biệt
xứ nhớ nhung đưa
Lời thơ chia sẻ
người đồng cảnh
Mỏi mắt mong đời
trở lại mùa
Xuân nào rực rỡ
điểm trang đường
Phố chợ Sài Gòn
bát ngát hương
Muôn lòng chan chứa
nỗi niềm thương
22.12.13
TÌNH
Có thể nào quên chuyện thuở xưa
Muôn ngàn thương cảm mãi đong đưa
Làm sao bỏ lại bao ngày tháng
Chờ nắng vàng hanh đến đổi mùa
Chiếc nón bài thơ khắp nẻo đường
Của người xứ Huế thoảng mùi hương
Cùng màu áo trắng gây ngây ngất
Đã gợi cho lòng bao nhớ thương
Nguyễn Gia Linh
19-12-2013
|
Bài thứ 1830 : TIẾP
BÚT VẦN THƠ
Họa bài Gẫm chuyện cuối năm của TH Song
Quang
Cuối năm ai cũng lo
ăn chơi
Quên lãng hằng tuần
xướng họa rồ̀i
Thi hữu khắp
nơi im lặng tiếng
Đàn lòng vui trổi mãi nào vơi
Rộn ràng chào đón
nàng Xuân tới
Rã rượi buồn than
cũng vậy thôi
Đáp lại Song Quang bài
cảm hứng
Mong rằng tiếp bút
bốn phương trời
30.12.2013
GẪM
CHUYỆN CUỐI NĂM
Ngồi
buồn rổi rảnh nặn thơ chơi !
Sẳn
dịp đầu năm cũng đến rồi
Suy
gẫm việc đời chìm hoặc nổi
Đóan
mò thế sự cứ đầy vơi
Đông
tàn xuân đến hy vọng mới
Trăng
khuyết rồi tròn có thế thôi
Bởi
lẻ công bình con tạo tới
Phần
ai nấy gặp chớ than Trời
SONG QUANG
|
Bài thứ 1831 : NẾU LỠ XA NHAU
Không bao giờ quên
nếu lỡ mai này xa
nhau
Dù người đi nơi đâu
tim tôi vẫn mang
tình đầu
nồng say hôm qua
như là bướm hoa
dưới trời ban mai
nắng ấm chan hòa
Không bao giờ phai
nếu lỡ sau này chia
tay
Dù người đi bên ai
tôi đây vẫn thương
người hoài
Ngày vui không qua
tôi hằng thiết tha
pháo hồng xe hoa
kết mối tơ ngà
Mong đừng có ngày
đường đời đổi thay
Người và tôi khắng
khít không rời
Thuyền về cặp bến
ngưng ra biển khơi
mặc cho sóng gió
mưa bão tơi bời
Người ơi !
Người ơi !
Hãy bên nhau suốt
đời
Không bao giờ quên
Nếu lỡ duyên tình
đôi bên
Người về nơi xa xôi
tôi đưa tiễn cho
tròn lời
Dù nghe con tim
đang bừng nhói đau
thấy người ra đi
kết thúc đuyên đầu
30.12.2013
NMC phổ
nhạc
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire