Bài thứ 1618: GÕ CỬA TRÁI TIM
Em gõ cửa trái
tim anh chiều ấy
Cho sóng tình trổi dậy cuối đời này
Quãng cô đơn anh đã được thế thay
Bóng đôi lứa đêm ngày khi hò hẹn
Nhớ lần đầu gặp em anh hết thẹn
Thốt ra câu vỏn
vẹn rất yêu em
Ước mong sao tiếp nối đoạn tơ duyên
Như không trọn lời nguyền trong kiếp trước?
Suốt mười năm anh kiếm tìm chưa được
Bạn đồng hành sánh bước ủi an nhau
Cùng sẻ chia những lúc lòng u sầu
Hay vui vẻ từ đâu trào dâng đến
Anh tựa con thuyền, còn em là bến
Cặp vào nhau
trìu mến đến tàn hơi
Đừng bao giờ xảy ra cảnh chơi vơi
Hãy thắt chặt dây đời dù bão tố
19.02.12
Bài thứ 1619: NHỚ CHỊ
Họa bài Chị cõng em của
TH Mỹ Linh
Khắc mãi trong tim
một bóng hình
Dù thời gian phai
nhạt màu xinh
Chị đang nương sống
chân trời mới
Em ở lại nhà nhớ
rập rình
Niềm ước vui chung
mau chóng đến
Nỗi mang hy vọng
suốt tâm linh
Bao giờ hết cảnh
người xa vắng
Sum hợp như xưa thật
hữu tình
23.02.12
CHỊ
CÕNG EM
Cảm động trào dâng trước tấm
hình
Của người chị nhỏ cõng em xinh Nài lưng khéo bước trên đê quẹo Áp má quen ôm giữa nắng rình Tóc rối chân lê còn mõi mệt Thân còng mắt ngắm vẫn lung linh Thương sao hai dáng hồn nhiên ấy Dẫu tuổi thơ ngây đã đậm tình
Mỹ Linh
22/02/2012
|
Bài thứ 1620: EM ĐI TÔI VỀ
em đi thuở đó còn xuân
tôi xây đài nhớ chín tầng mây xanh
hoa mơ đơm trổ đầy cành
hương tình lan tỏa thơm quanh vườn đời
tôi về nghe sóng trùng khơi
dội vào lòng thấy chơi vơi tận cùng
đâu ngờ lời ước thủy chung
trăm năm hạnh phúc lạc vùng khói sương
em đi xác pháo trải đường
rừng bàn tay vẫy thân thương đón chào
nắng mai rực rỡ lao xao
đắng môi người lỡ hư hao cuộc tình
tôi về an ủi niềm tin
điểm tô hình ảnh đẹp xinh ban đầu
trái tim ghi khắc đậm sâu
dù cho mang vết thương đau suốt đời
01.03.12
Bài thứ 1621: GIÓ VÀ
GIÔNG
Họa bài Nắng và tóc của TH Mẫn Hồ
Hạt mưa nhỏ xuống
đọng vai mềm
Thấm lạnh đôi môi
trong bóng đêm
Nghe trái tim kêu mau
sưởi ấm
Gọi lòng đừng bỏ
cuộc tìm quên
Gió đưa hương phấn
hoa yêu đến
Giông nổi hờn ghen
phá nợ duyên
Giam hãm vui tươi,
sầu suốt kiếp
Mộng tình tan vỡ,
chuốt ưu phiền
01.03.2012
NẮNG VÀ
TÓC
Giọt nắng ngủ
quên trên tóc mềm,
Ngại ngùng
ở lại đợi qua đêm.
Nắng mơ tóc xõa
chừng say đắm,
Tóc giận nắng hờ
luống bỏ quên.
Mộng vỡ,
nắng đành ôm tủi phận,
Tình tan, tóc mãi
khóc lương duyên.
Tương tư nắng
cứ buồn xa tóc,
Ước nụ hôn
trao, tóc muộn phiền ?
Man Ho
|
Bài thứ 1622: ÔM ẤP
Họa bài Thơ cuối tuần
của TH Đặng Xuân Linh
Thời tiết còn đông
lạnh bốn bề
Phố đường hoang
vắng thật buồn ghê
Sáng ra mở cửa mong
trời tốt
Chiều sẽ đi chơi
giải trí huề
Suốt cả tuần chỉ
ôm ấp máy *
Xem như “bồ nhí”
nắm tay xòe
Gõ trên bàn phím
hoài không chán
Lốc cốc bên tai
tỉnh ngủ kề
* máy : Ordinateur (PC)
03.03.12
THƠ CUỐI
TUẦN
Ngẫm nghĩ chúng ta ở tứ bề
Vậy mà quen nét thiệt vui ghê
Luật thơ trừ - cộng câu gieo mở
Bằng trắc nhân - chia ý đối huề
Lắm lúc hình dung cười mắt híp
Nhiều khi mường tượng mỉm môi xòe
Cuối cùng trông ngóng nguồn tươi tới
Một phút xem xong tưởng cận kề
Đặng Xuân
Linh
02-03-2012
|
Bài thứ 1623: VĨNH BIỆT SÀIGÒN
Họa bài Gởi người thương
của TH Nguyễn Thành Tài
Xa quê hương vào lúc
tuổi còn xuân
Nặng trĩu lòng
chứa chan niềm u uất
Đã mấy mươi năm chưa
lắng bâng khuâng
Tháng tư ấy như bày
chim tổ vỡ
Vĩnh biệt Sài Gòn
gào lên nức nở
Nương náu xứ người
suốt kiếp lẻ loi
Ngày qua tháng lại
than thở u hoài
Trên đôi má bao giờ
khô giòng lệ?
07.03.2012
GỞI NGƯỜI THƯƠNG ...
Dòng thơ buồn ghi
lại tuổi ngày xuân
Thời chinh chiến
bao nhiêu người U Uất
Đọc thơ Người
tràn ngập những bâng khuâng
Duyên tan vỡ mộng
ban đầu tan vỡ
Chuyện tình xưa
bây giờ nghe nức nở
Khóc thương Người
phận bạc sống lẻ loi
Và từng đêm, đêm
vọng tiếng u hoài
Trong ánh mắt
long lanh sầu ngấn lệ
Nguyễn Thành Tài
07-03-2012
|
Bài thứ 1624: : HỐI TIẾC
Họa
bài Niềm vui của TH Nguyễn Gia Linh
Tính nết về già bớt dịu dàng
Còn thêm lẩn thẩn bởi cưu mang
Chuyện xưa từ kiếp nào đâu biết
Cái thuở rong chơi khắp cả làng
Gặp gỡ bao lần
người gối mộng
Dạo chơi muôn nẽo
mỗi hè sang
Bây giờ nghĩ lại
tình si tiếc
Ngày đó kết duyên
trả nợ nàng?
09-03-12
NIỀM VUI
Bạn
hữu đông tây rất dịu dàng
Cõi
lòng trống trải chẳng đa mang
Kiên
tâm thanh thản vui vầng nguyệt
Vững
chí ngao du ngắm xóm làng
Trở
lại nhà xưa chờ hạ tới
Quay
về đất cũ đón xuân sang
Còn
nghe nhắc nhở điều thương mến
Đã khắc vào tim bóng của nàng
Nguyễn
Gia Linh
08-03-2012
|
Bài thứ 1625: CÕI TÂM HỒN
Cõi tâm hồn trào dâng sóng nhớ
cát thương yêu một thuở gọi mời
tung lên môi nở nụ cười
bàn tay nhung lụa của người tình mơ
Cõi tâm hồn bây giờ tỉnh lặng
giọt nồng nàn hóa đắng cay sao?
thiên thu mắt đổ mưa rào
vỡ bờ ước mộng đón chào trăm năm
Cõi tâm hồn kiếp tằm tơ nhả
tháo tuôn dây duyên trả cho ai
rừng xưa lá úa tàn phai
thời gian mái tóc đổi thay bạc mầu
Cõi tâm hồn ban đầu muôn sắc
ấp ôm si mê bắc cầu hôn
nào ngờ sớm vội vùi chôn
ngàn năm nghe trái tim dồn nén đau!
130312
Bài thứ 1626: TIẾNG ĐÒ
Họa bài Hò Đò của TH
Bùi Tiến
Mỗi ngày đều vọng
tiếng chèo đò
Cuộc sống đời
người cứ mãi lo
Trần thế muôn bề
cay, ngọt, đắng
Gian truân khó được
vẹn tròn o
Bốn mùa thời tiết
không dừng lại
Năm tháng mong chờ
hết nỗi go
Tìm kiếm phút giây
thật tỉnh lặng
Chẳng còn nghĩ
chuyện nhỏ hay to
150312
HÒ ĐÒ
Bác lái đò ơi, bác lái đò, Sông sâu nước cả thấy mà lo. Đầu thôn khói tỏa vương nghi ngút, Cuối xóm gà đua gáy ó o. Đã biết sóng xô càng ráo riết, Thời hay tay chống rất cam go. Tỉnh chưa, thiên hạ đang trông đợi, Một chuyến đò êm trước sóng to. Bùi Tiến Thơ cũ đánh lại |
Bài thứ 1627: QUẢ ĐẤT CỨ XOAY
Họa bài Thấy cũng hay
của TH Bùi Tiến
Đông Tây trái tiết tự
xưa nay.
Quả đất bao đời lững
thững quay.
Đây hạ nắng thiêu
người héo hắt,
Kia đông tuyết phủ đất
lầy nhầy.
Trời Nam nóng bức trơ
dòng suối,
Phương Bắc lạnh căm
khổ bác tài.
Tạo hoá, ngẫm ra hay đấy
nhỉ,
Bốn mùa xoay chuyển
cực kỳ hay.
170312
THẤY CŨNG HAY
Đường thật là trơn mấy bữa nay,
Bước chân không khéo té lăn quay.
Đá răm rải vội, lề nhem nhuốc;
Muối bổi (1) vãi bừa, phố nhợt nhầy.
Thick-fog nhìn ra còn cậy giỏi,
Black-ice gặp phải khó khoe tài.
Mùa đông xứ lạnh thường như vậy,
Phong thổ quen rồi thấy cũng hay.
Bùi Tiến
01-2012
(1) Muối thô, hột lớn và không tinh lọc
|
Bài thứ 1628: NGẬM NGÙI
( Thương tiếc chị Thụ
đã ra đi vĩnh viễn ngày 15.03.2012)
Chiều nay bao thân hữu
hội tụ
Tiễn người vào
giấc ngủ thiên thu
Trời cao mây kéo
mịt mù
Như chia sẻ cảnh phu
du cuộc đời
Từng ánh mắt buồn
rơi thương tiếc
Mọi cõi lòng da
diết vô ngần
Giữa thời tiết lập
đầu xuân
Điểm tô vạn vật
muôn phần đẹp tươi
Bỗng một vì sao rơi
thêm nữa
Mãi ngàn năm về
cửa Vĩnh Hằng
Chẳng còn mang nặng
kiếp căn
Ngày qua tháng lại
băn khoăn không dừng
Chiều nay những
người từng biết chị*
Ngậm ngùi về bi
lụy vấn vương
Bày chi ngăn cách âm
dương?
Nỗi đau mất mát vô
lường nhân sinh !
190312
* Chị Thụ phu nhân của anh Trần Joshep
Bài thứ 1629: TÌM
CHUYẾN NHÂN DUYÊN
muôn tinh tú điểm tô đêm tối
vùng kim cương sáng chói vô ngần
tiết trời sắp sửa vào xuân
lá hoa chớm nụ, hương dâng khoe mầu
làn gió mát từ đâu đưa tới
cõi lòng người phơi phới biết bao
khắp nơi cánh bướm dạt dào
lượn vờn say đắm nhụy trao nồng nàn
như tình yêu trai làng thôn nữ
lúc ban đầu gìn giữ lễ nghi
thời gian cảm hóa hồn si
xin trăng làm chứng khắc ghi lời thề
kiếp này đây cận kề nhau mãi
lỡ cửa đời khóa trái không thay
cầm cương vững chắc đường dài
nhân duyên một chuyến trần ai quyết tìm
200312
Bài thứ 1630: XUÂN VỀ
Họa bài Xuân đến rồi của TH Thanh Khang
Qua rồi thời tiết
lạnh người ơi
Đông đã nhường Xuân
về đến nơi
Ấm lại trần gian ba
tháng buốt
Áp nồng hoa trổ
sắc mầu tươi
Rạng đông chim hót
mừng ngày mới
Chiều tắt hoàng hôn
tím nhuộm trời
Từng nhóm hải âu
về tổ ấm
Thập phương du khách
vẫn đi chơi
21.03.2012
XUÂN ĐẾN RỒI
Xuân
đến đây rồi các bạn ơi
Nắng
vàng chiếu tỏa khắp nơi nơi
Lộc
hoa chớm nở đơm chồi nụ
Lá,
cỏ vươn mình mượt mịn tươi
Ong
bướm nhỡn nhơ chờ hút nhụy
Đàn
chim lờ lững ngắm mây trời
Ôn
hòa nhiệt đới người ưa thích
Sắp
sẵn hành trang du khách chơi
Thanh Khang
21.3.2012
|
Bài thứ 1631: XUÂN HẠ THU ĐÔNG
Họa bài Bốn mùa của TH Thanh Khang
Thi hữu Tứ Linh
xướng họa cùng
Chị Thanh Khang có
thấy vui chừng
Như làn gió mát
phải không nhỉ?
“ Xuân”
Cuốc bộ đường dài
thấm mệt nhòe
Thêm đầu trơ trọi
chẳng gì che
Giữa trời nóng bức
sao chưa nghỉ?
“ Hè”
Lá bay theo gió
thổi vi vu
Loáng thoáng nghe
đâu tiếng võng ru
Lời mẹ dỗ con ngủ
có phải?
“Thu”
Hằng đêm ngồi dõi
mắt qua song
Tuyết đổ triền miên
hạt trắng đong
Cảm giác cõi lòng
đang giá lạnh
“ Đông”
22.03.12
BỐN MÙA
Muôn
hoa đua nở đẹp vô cùng
Bướm
lượn, chim kêu, sóc ngó chừng
Dân
chúng hân hoan sao thế nhỉ ?
_ "Xuân ".
Nắng rát, mồ hôi chảy ướt nhòe
Ra đi quên nón lấy khăn che
Ngôi trường im vắng vì sao nghỉ ?
"Hè ".
Lá vàng lất phất gió vi vu
Văng vẳng từ xa sáo trúc vu
Thi sĩ tuân tràn Thơ có phải ?
"Thu "
Tuyết rơi trắng xóa phủ ngoài song
Đường sá lấp đầy khó xúc đong
Gió thổi từng cơn sao quá lạnh ?
"Đông ".
Thanh Khang
|
Bài thứ 1632: ĐÂU CÒN NGHE TIẾNG
CHỊ
(Tiếc thương chị Thụ đã vĩnh viễn ra đi
Ngày 15.03.12 )
Đâu còn nghe tiếng
cười của chị
Kể từ đây yên nghỉ
triền miên
Hành trang thăm
viếng cữu tuyền
Khi nào chị trở về
miền dương gian?
Sáu mươi bốn năm
mang nặng nợ
Trả hết rồi chị
thở nhẹ ra
Biết rằng trần thế
thiết tha
Thương chưa vơi cạn
lệ sa chẳng ngừng
Bạn đời chị đã
từng chia sẻ
Lúc ốm đau thỏ thẻ
ngày đêm
Là viên thuốc bổ
thần tiên
Ủi an xua đuổi ưu
phiền đến kêu
Đâu còn nghe những
điều chị dạy
Làm bếp, xôi vò,
phải thế này...
Bạn bè ghi nhận
lời hay
Nhớ ơn mãi mãi dù
nay chị rời...
220312
Bài thứ 1633: CẮT BỚT
Họa bài Dè Xén của TH
Thanh Khang
Cắt bớt tiền hưu
không muốn chơi
Mặt mày méo mó
hết vui cười
Ban ngày ngớ ngẩn
vì lo lắng
Đêm thức nghĩ nhiều
chuyện chẳng lơi
Kế hoạch chi tiêu
bị xáo trộn
Chương trình ăn uống
giảm ngon tươi
Còn đâu tâm trí đi
du lịch
Đây đó như xưa thuở
thiếu thời
24.03.12
DÈ XẺN
Mấy năm thư thả cố đi chơi, Tiền hết,sức hao vẫn cứ cười. Luật mới đưa ra chuyên cắt giảm, Thắt lưng buộc bụng chẳng buông lơi. Áo quần chờ đợi khi sale giá, Thực phẩm kiếm tìm thứ rẻ tươi. Khép chặt hầu bao phòng lúc thiếu, Phải : "ăn theo thuở,ở theo thời ". Thanh Khang 24-3-2012 |
Bài thứ 1634: LY HƯƠNG
Thật đáng buồn và
thật đáng tiếc
Cho những ai mải
miết muốn quên
Thuở nào vượt biển
kiếm tìm
An toàn tính mạng
nơi miền Tự Do
Bởi quê hương Cộng
Nô chiếm lấy
Hằng triệu người
bị đẩy giam cầm
Danh từ Cải tạo mị
dân
Giấu che bản chất
dã tâm chẳng lường
Mẹ dẫn con dặm
trường mong mỏi
Gặp mặt chồng, cha
tội tù đầy
Do lòng yêu nước mê
say
Thương dân bảo vệ
đêm ngày biên cương
Nào ngờ đâu có phường lang sói
Theo Cộng Nô phản
bội tiền nhân
Dầy công giữ nước
vô ngần
Giờ đây tất cả
hiến dâng kẻ thù
Ba mười tháng tư mù
mịt lối
Người lìa quê hương
vội vã đi
Ngập tràn nước mắt
chia ly
Nghẹn ngào lời
thốt khắc ghi nguyện thề
Sẽ quay gót trở về
ngày đó
Nơi quê nhà chẳng
có Cộng Nô
Đến nay vẫn mất cơ
đồ
Lòng người chưa bỏ
trầm trồ ngợi khen...
Họ quên tháng tư đen
năm cũ
Quên những lần lam
lũ thăm chồng
Hay là ở trại Bi
Đông
Ga Lang, chờ đợi
tấm lòng từ nhân???
Trên thế giới xa
gần các nước
Mở vòng tay đón
rước người vào
Tỵ nạn Cộng sản
ngày nào?
Giờ quay gót lại
cúi chào Cộng nô!
Thốt thêm lời hoan
hô đổi mới
Nước non giờ khác
với ngày xưa
Đẹp làm sao tả cho
vừa
Nghe mà cảm thấy
như mưa tạt hồn
Nỡ lòng nào vùi
chôn nuốt hận
Tiếp kẻ thù thấu
tận tủy xương
Vì ai mang phận tha
phương
Tại sao lìa bỏ quê
hương của mình?
270312
Bài thứ 1635: ANH CỨ NGỠ
anh cứ ngỡ tình em lấp kín
vết thương đau chịu nín từ lâu
chờ mong xoa dịu hồn sầu
đong đầy tâm não một bầu yêu thương
anh cứ ngỡ miên trường êm ái
tình em trao mãi mãi không phai
kiếp này như cảnh thiên thai
đậm đà nồng ấm đến ngày lâm chung
anh cứ ngỡ em cùng sánh bước
trên con đường xuôi ngược trần gian
bốn mùa xuân hạ đông sang
dù cho tuyết phủ chẳng than thở gì
anh cứ ngỡ chia ly đã hết
mái gia đình sơn phết trăm năm
chẳng còn vạn dặm xa xăm
điện thư qua lại hỏi thăm đêm ngày
nào ngờ đâu vương hoài đau khổ
em như chim bỏ tổ xa cành
lâu đài hạnh phúc mong manh
giờ đây đôi ngả cam đành chịu thôi
28.03.12
Bài thứ 1636: THƠ TÍM
Họa bài Ca dao tím của TH Đông Hương
Mong có nắng đường
khô để gặp
Nôn nóng lòng bất
chấp đường xa
Dù cho trời đất bao
la
Kiếm tìm hình dáng
mượt mà hôm qua
Mưa tầm tả ướt
nhòa mái tóc
Gió trái mùa ngang
dọc trần gian
Mộng lòng mơ ước
mênh mang
Niềm vui lấp tiếng
thở than xóa buồn
Đã bao năm sầu tuôn
em biết
Cõi tâm tư tha thiết
thiệp hồng
Một lần đánh mất
tình xuân
Duyên đầu đem tới
bạc phần đời anh
Em bước đến mở
vành khuyến khích
Nét cười tươi ham
thích trên môi
Lệ thầm thôi chảy,
ngưng trôi
Chẳng còn lăn đọng,
rớt rơi giọt sầu
Hết đưa mắt dõi về
đâu
Mặc trăng tròn,
khuyết cứ hầu ngủ ngon
29.03.12
CA DAO TÍM
Muốn gặp mưa nhưng chừ mô mà gặp
muốn gặp người nhưng người vẫn quá xa à ơi, em nhìn con sóng lân la biết anh phía ấy nhưng mà sao qua ? nắng gắt lắm nên chi vàng sợi tóc thử ôm tay ngồi đợi móc thời gian à ơi , biết rồi đêm có mênh mang lời khuya em khóc làm anh hay buồn anh hỏi em cây hoa tên em biết prunier nho nhỏ cánh tím hồng à ơi , đầu nắng mùa Xuân lá chưa ướm nụ còn ngầm thương anh em mong mưa cho nở hoa khúc khích cầm hôn em anh hương tích màu môi à ơi , giòng nước mắt trôi quyện vào mưa sẽ sầu rơi xuống sầu thôi không tìm nữa mưa đâu để tim em đậu vai hầu giấc ngon Đông Hương |
Bài thứ 1637: CẦU CHÚC BÌNH AN
Họa bài Kính chúc ba bình an của TH Đông Hương
Lời chúc an lành
thật tuyệt vời !
Bốn phương thi hữu
mở môi cười
Sau hai lần chửa
cườm đôi mắt
Trước đó cùng nhau
nhắn gởi lời
Cầu chúc bình an
mọi chuyện tốt
Nguyện mau bình
phục chóng vui tươi
Vườn thơ xướng họa
đơm hoa mãi
Đàn Trưởng Tứ Linh
rạng rỡ ngời !
30.03.2012
KÍNH CHÚC BA BÌNH AN
Ở tuổi bảy mươi đã tuyệt vời! Hai lần khám mắt vẫn vui cười Thủy tinh hết đục, hoà trăm vận Khúc xạ không đau, xướng vạn lời Kính chúc an lành thêm thắm đẹp Cầu mong sức khoẻ mãi đầy tươi Về sau Ba khỏi cần mang kính Sẽ thấy trời trong, thật sáng ngời! Ngày 27/03/2012 Thanh Điền |
Bài thứ 1638: THƠ XƯỚNG HỌA
Thơ xướng họa mấy năm gắn bó
với Tứ Linh bày tỏ chân tình
mong như một cụm hoa xinh
nồng nàn lan tỏa hữu tình bốn phương
Thơ xướng họa khôn lường cảm xúc
trào dâng ra ngọn bút thi nhân
điểm tô sắc thái xa gần
nước non mỗi xứ vô ngần đẹp tươi
Thơ xướng họa vui cười, tình tự...
để giải khuây hay giữ mến thương
dù xa cách mấy dặm trường
vẫn luôn thắt chặt vấn vương kiếp này
300312
Bài thứ 1639: TOÀN DÂN
Ơi ! HÃY VÙNG LÊN
mỗi tháng Tư về lòng đau đớn
thấy trong tim
như gợn sóng sầu
hận này biết đến bao lâu
trải qua thế hệ trước sau vẫn còn?
đời lưu vong dẫu mòn thân thể
chí phục thù luôn để tâm can
mong ngày lấy lại giang san
Quê hương nước Việt tiếp trang sử hùng
bắt kẻ ác chôn vùng tử hết
cờ Sao vàng hủy diệt ngàn năm
năm châu bốn bể xa xăm
đồng hương hết cảnh tối tăm đợi chờ
Tự do đạp phá bờ Cộng Sản
đã vô tâm đem bán non sông
Hoàng, Trường Sa giống Lạc Hồng
Hãy vùng quyết chiến tử vong chẳng sờn!
đến lúc phải rửa hờn tủi nhục
tám mươi triệu dân phục quốc quân
noi gương chí khí tiền nhân
đập tan hết lũ vô thần Cộng Nô
giết luôn bọn hoan hô cường bạo
sống nước ngoài trở tráo hùa theo
lãng quên thân phận bọt bèo
lưỡi le liếm gót giầy đeo kẻ thù
03.04.12
Bài thứ 1640: KHÁT KHAO
Biết làm sao vơi
nỗi khổ
lòng ta từ chỗ
Người đau
vết thương sao cay
nghiệt
thiên thu tối đen
một màu
giữa lúc đời say
hương sắc
ta và Người bắc
cầu duyên
vẹn lời nguyền ta
mơ ước
bên nhau hạnh phúc
thần tiên
Đâu ngờ đường trần
bi lụy
cho Người tri kỷ
triền miên
lệ thầm rót vào
tim mãi
sầu than không dứt
ưu phiền
Có khoảnh khắc ta
tự hỏi
đất trời sao trói
nhân sinh ?
Phá tan khung cảnh
xinh đẹp
Hay tiền kiếp mang
tội tình?
Định mệnh mau tàn
ánh mắt
vui tươi chôn, liệm
môi cười
hồn người cô đơn xâm
chiếm
ngày qua tháng lại
hãm lời
Mấy mươi năm đều mòn
mỏi
ta và Người cõi
khát khao
thuở nào mong sao
trở lại
giỡn đùa trên lượn
sóng cao
Mai kia quay về cát
bụi
hết lẻ loi tủi băn
khoăn
không còn trừu
tượng ngăn cách…
đôi ta thấy mức xa
rõ lằn
08.04.2012
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire