Bài thứ 1564
: DUYÊN NỢ MỚI
Họa bài Thú điền viên của TH Nguyễn Gia
Linh
Thất bại trường tình đã một phen
Vì nghèo tay trắng bản thân quèn
Cho nên sớm mất niềm vui sướng
Nhận lấy đời sầu miết cũng quen
Suốt khoảng mười năm ôm quạnh quẽ
Tâm đâu nghĩ đến cửa gài then
Trái tim yêu ngỡ ngừng rung động
Nào có ngờ duyên nợ mới chen
22.09.11
THÚ ĐIỀN VIÊN
Ngẫm
đến sự đời đã lắm phen
Không
lo chi nữa cái tôi quèn
Ngày
xưa nghèo khó chưa nài quản
Cảnh
mới thanh nhàn chẳng dễ quen
Mấy
quyển thơ văn còn nặng nợ
Hai gian sử sách chẳng cài then
Cơ trời giúp đỡ cho an phận
Mới biết thân già hết lấn chen
Nguyễn Gia Linh
|
Bài thứ 1565
: CHỜ NGƯỜI ĐI TRỞ LẠI
Chờ người đi trở lại
Vườn hoa xưa trổ mầu
Đã bao ngày trống trải
Trong tâm hồn biết bao
Chờ người đi trở lại
Trổi cung đàn lặng im
Giọt lệ thầm tuôn mãi
Chứa chan sầu trong tim
Người ơi ! người có nhớ
Chung lối nhỏ đường về
Mùa hạ nào nắng trở
Nhập cuộc tình đam mê
Chờ người đi trở lại
Cho vơi cạn lời thơ
Suy tư không còn phải
Suốt ngày đêm thẫn thờ
Chờ người đi trở lại
Vườn hoa xưa trổ mầu
Đã bao ngày trống trải
Trong tâm hồn biết bao
Chờ người đi trở lại
Trổi cung đàn lặng im
Giọt lệ thầm tuôn mãi
Chứa chan sầu trong tim
Người ơi ! người có nhớ
Chung lối nhỏ đường về
Mùa hạ nào nắng trở
Nhập cuộc tình đam mê
Chờ người đi trở lại
Cho vơi cạn lời thơ
Suy tư không còn phải
Suốt ngày đêm thẫn thờ
270911
NS NNH phổ
nhạc
Bài thứ 1566
: CÕI NHỚ
Họa bài Còn đâu nét đẹp chân quê của TH
Song Quang
Đêm sang cõi
nhớ mang về
Thuở cùng em nhặt
lá me đầu làng
Ước mong đời thoát
ngỡ ngàng
Đừng đem xa cách
tàn nhan sắc, mà...
Tưởng chừng khoảnh
khắc năm ba
Làm sao bôi xóa
thướt tha dễ dàng?
Nào ngờ anh chuốc
muộn màng
Em đi gởi lại đôi
hàng chữ cong
Biến tan cảm giác
mơ hồng
Niềm vui đôi lứa
trong vòng gái trai
Trái tim đã vướn
sầu ai
Truân chuyên gồng
gánh hoằng vai kiếm tiền
Lắng sâu quá khứ
dịu hiền
Giỡn đùa lấy cỏ
làm kiềng, thắt dây...
Qua thời say đắm
ngất ngây
Bên nhau bắt bướm
mỗi ngày lúc xưa
Đến khi lứa tuổi
giao mùa
Hoa tình trổ sắc
cho vừa nụ yêu
30.09.11
CÒN ĐÂU NÉT ĐẸP
CHÂN QUÊ !
( Nhại theo thơ Nguyễn Bính)
Chiều qua,thành phố em về
Chờ em đầu ngõ,cây me trường làng
Ôi thôi ! tôi quá ngỡ ngàng
Váy cao bó sát,dung nhan mặn mà
Còn đâu áo vải bà ba ?
Quần thung đen nhánh thiết tha dịu
dàng?
Còn đâu mắt biếc mơ màng ?
Mày thanh đậm nét hai hàng mi cong
?
Tóc ,tay nhuộm đỏ môi hồng !
Chân mang cao gót,cổ vòng hạt trai
Em giờ đâu kém thua ai !
Điện thoại di động , quàng vai bóp
tiền
Còn đâu dáng vẻ ngoan hiền !
Của thời hai đứa kiềng kiềng nhảy
dây
Bỏ thời con gái thơ ngây
Ruộng đồng,chân đất của ngày
xa xưa !
Phải em giữ dáng quê mùa
Thật thà,chất phác lại vừa dễ yêu .
SONG
QUANG
|
Bài thứ 1567
: THU SAO VỘI VÃ ĐẾN
Thu sao vội vã đến
Cho hồn tôi vấn vương
Nhớ phút giây quyến luyến
Ngày lứa đôi rẽ đường
Thu sao vội vã đến
Cho cuộc tình yêu thương
Bên nhau giờ tan biến
Cách xa muôn dặm trường
Thu sao vội vã đến
Cho chiếc lá lìa cành
Cùng gió bay quấn quyện
Theo chân người bước nhanh
Thu sao vội vã đến
Cho phố chiều đổ mưa
Hoang vắng vô bờ bến
Giọt lệ sầu đong đưa
Thu sao vội vã đến
Vẫn chưa thấy người về
Bao ngày đêm ẩn hiện
Trong giấc mơ đam mê
011011
Ns. Mai Phạm phổ nhạc
Thu sao vội vã đến
Cho hồn tôi vấn vương
Nhớ phút giây quyến luyến
Ngày lứa đôi rẽ đường
Thu sao vội vã đến
Cho cuộc tình yêu thương
Bên nhau giờ tan biến
Cách xa muôn dặm trường
Thu sao vội vã đến
Cho chiếc lá lìa cành
Cùng gió bay quấn quyện
Theo chân người bước nhanh
Thu sao vội vã đến
Cho phố chiều đổ mưa
Hoang vắng vô bờ bến
Giọt lệ sầu đong đưa
Thu sao vội vã đến
Vẫn chưa thấy người về
Bao ngày đêm ẩn hiện
Trong giấc mơ đam mê
011011
Ns. Mai Phạm phổ nhạc
Bài thứ 1568
: AI NỢ AI
Họa bài Nợ Vợ của TH Châu Diện Mục
Ai nợ ai cho đến
bạc đầu?
Phải chăng duyên
nghiệp trước hay sau
Luân hồi số kiếp
mà xoay chuyển
Nhân quả vợ chồng
khác chỗ râu
Tạo hóa công bằng
từng tí một
Lập điều phước đức
sống bền lâu
Mỏi mong hòa thuận
trong đời sống
Tình nghĩa phu thê
khắc đậm sâu
02.10.11
NỢ VỢ
Ta mang nợ vợ để trên đầu
Trả hết chắc là đến kiếp sau Em chạy tảo tần nuôi lũ nhóc Ta ngồi bí xị nhổ chòm râu Đi vô xó bếp pha phin sữa Bưng tới nhà ngoài ấp úng lâu Lỏn lẻn gãi đầu dâng em đó Gọi là chồng dại trả ơn sâu Chân Diện Mục |
Bài thứ 1569
: HẠ NHỚ
Hạ đã đi rồi Thu
nhớ không
Hôm qua mới thấy
áng mây hồng
Ban mai chất chứa
màu vàng nắng
Buổi tối nồng nàn
hoa bướm ong
Nhộn nhịp người đi
chơi khắp nẻo
Ồn ào tiếng gọi
réo chờ trông
Bây giờ tất cả đều
hoang vắng
Mờ mịt mặt trời
mọc hướng đông
06.10.11
MỪNG LAN HỒ
ĐIỆP TRỔ BÔNG
Thân treo lơ lửng giữa tầng không,
Hồ điệp lung linh ửng sắc hồng,
Sáng sớm nắng ươm tươi má phấn,
Chiều tà sương nhuộm mát lưng ong.
Dịu dàng đón gió, vươn mình trổ,
Bẽn lẽn chờ trăng, ngẫng mặt trông.
Hứng giọt mưa thu càng diễm lệ,
Rạng ngời dáng vẻ buổi hừng đông.
Minh Tâm
|
Bài thứ 1570
: TỪ KHI CÓ EM
Họa bài Kỷ niệm vào thu (2) của TH
Nguyễn Vạn Thắng
Từ khi có em lòng
anh hết lạnh
thấy cuộc đời phong
cảnh đẹp muôn màu
sắc điểm tô tình
yêu quấn quyện nhau
bù lại quãng tâm
sầu, đau đớn trước
Mối duyên đầu không
được nên rẽ bước
chuyện trăm năm từ khước, hạnh phúc
rơi
lời than thầm như thay thế tiếng cười
vui mơ ước sao mà tan rã vội
Lưu luyến dấu yêu vào cơn mơ gọi
người xưa đi về lối nẻo chưa quen
như đường trăng soi đôi bóng dịu mềm
trên mặt nước hồ đêm man mác gió
Từ khi có em anh viếng nhiều ngõ
ngạch trần gian, quên xó tủ buồn xưa
mùa hè đến đi tắm biển nô đùa
trên bãi cát chân khua dấu vương vấn
Kỷ niệm êm đềm chẳng bao giờ cạn
dù cuối đời không sao lãng khắc giây
đối ẩm cùng nhau, thơ viết mỗi ngày
tựa mới gặp hồn say sưa Hạ ấy
09.10.11
KỶ
NIỆM VÀO THU (2)
Trời
Denver, gió Thu về chớm lạnh
Hàng
lá xanh trong nắng đổi thay màu
Lưới
nhện giăng còn vương vấn bên nhau
Thương
nhớ quá mùa Thu nào thuở trước
Mái
trường xưa hôm nào ta sánh bước
Em
đưa tay đón vội lá vàng rơi
Nét
reo vui nhìn anh nở nụ cười
Rồi mắc
cở quay đi chân bước vội
Chiều
Thu ấy tim lòng như réo gọi
Nắng
Thu về chiếu rọi con đường quen
Ngồi
bên nhau, lời êm ái ngọt mềm
Tà
áo trắng đi về vui trong gió
Giờ
vắng em, Thu lại về trước ngõ
Chạnh
nỗi lòng nhớ lại chuỗi ngày xưa
Lá
vàng rơi chạnh vắng tiếng vui đùa
Cơn
gió thoảng mưa gợi buồn vương vấn
Thời
gian qua vẫn hoài chưa vơi cạn
Để
tim lòng lãng mạn trong phút giây
Tình
qua mau còn đâu những chuỗi ngày
Mong
còn nhớ ...mưa rơi chiều Thu ấy
Nguyễn
Vạn Thắng
|
Bài thứ 1571
: ĐỢI ĐỜI ĐỔI LẠI
Lá thu tàn úa chiều rơi
gieo vào cõi nhớ lòng người xa quê
bao năm mong mắt nhìn về
phương trời cố quốc tái tê vẫn còn
Khi nào thăm lại núi non,
dòng sông, đồng ruộng, những con đường làng
hàng cây phượng đỏ chứa chan
thêm tà áo trắng lúc tan học về?
Nhịp tim thời ấy đam mê
mỗi lần song bước tỉ tê tỏ tình
cùng người trong mộng ước xinh
dấu yêu tô đậm niềm tin vô ngần
Đâu ngờ tan rã hồn xuân
trong ngày tháng tận trào dâng lệ sầu
tình thân ruột thịt lìa nhau
Chưa trao lời nhắn lên tàu biệt ly
Tha hương trông ngóng những gì
từ nơi đất mẹ có hy vọng nào
người đi kẻ ở nôn nao
đợi đời đổi lại thuở nào như xưa...
101011
Lá thu tàn úa chiều rơi
gieo vào cõi nhớ lòng người xa quê
bao năm mong mắt nhìn về
phương trời cố quốc tái tê vẫn còn
Khi nào thăm lại núi non,
dòng sông, đồng ruộng, những con đường làng
hàng cây phượng đỏ chứa chan
thêm tà áo trắng lúc tan học về?
Nhịp tim thời ấy đam mê
mỗi lần song bước tỉ tê tỏ tình
cùng người trong mộng ước xinh
dấu yêu tô đậm niềm tin vô ngần
Đâu ngờ tan rã hồn xuân
trong ngày tháng tận trào dâng lệ sầu
tình thân ruột thịt lìa nhau
Chưa trao lời nhắn lên tàu biệt ly
Tha hương trông ngóng những gì
từ nơi đất mẹ có hy vọng nào
người đi kẻ ở nôn nao
đợi đời đổi lại thuở nào như xưa...
101011
Bài thứ 1572
: TỰ HỎI
Họa bài Đêm Thu của TH Thanh Khang
Hôm qua rảnh rổi định
đi chơi
Viếng cảnh danh lam
Pháp tuyệt vời
Bỗng đổ cơn mưa dầm
chẳng dứt
Thôi đành quản lại
cuộc vui lơi
Ngoài trời tiếng
gió reo từng chập
Trong cõi lòng
người nhớ gợi khơi
Hình ảnh đêm xưa
rời bỏ nước
Ra đi tự hỏi có
ngày hồi...?
19.10.11
ĐÊM THU
Đêm nay tản
bộ ngắm trăng chơi,
Thoang
thoảng hơi sương mát tuyệt vời.
Xào xạc lá
khô chân chậm bước,
Đong đưa
cành lá liễu buông lơi.
Sao trời
lấp lánh rơi từng giọt,
Thuyền nhỏ
nhấp nhô lướt dặm khơi.
Tiếng hạc
bay đêm kêu vọng lại,
Tâm tư mạc
khách luống bồi hồi...
Thanh Khang
19-10-2011
(*) Nghe tiếng hạc
liên tưởng đến tiếng quốc
lẻ bạn kêu đêm ở quê nhà
|
Bài thứ 1573
: EM CÓ BIẾT
Họa bài Tình có hay không của TH Thanh
Hương
Em có biết không?
Anh vẫn chờ trông
Dù nay côi cúc
Tấm thân bềnh bồng
Giữa đờ̉i nhoi nhúc
Em có biết không
Em đi mang nụ
Hoa yêu sắc hồng
Nơi nầy ủ rủ
Chưa tới mùa đông
Sương mù đuổi nắng
Kiếm tìm màu hồng
Trong cõi trời hanh
Em có biết không
Anh luôn dõi mắt
Để thấy ấm nồng
Dẫu rằng tình mất
19 Octobre 2011
TÌNH CÓ HAY KHÔNG
Người về
ngóng trông
Một loài
hoa Cúc
Thu sang
bế bồng
Hoa nở
lúc nhúc
Tình vào
hư không
Tình là
những nụ
Tình thắm
môi hôǹg
Người thôi
ủ rủ
Cho dù thu
đông
Trời dù
chút nắng
Hoa vẫn tô
hồng
Một chút
vàng hanh
Tình có
hay không
Ướt hai
con mắt
Một chút
hương nồng
Hoỉ tình
còn mất ?
Thanh Hương
|
Bài thứ 1574 : GIỮ MÃI TRONG TIM
Bóng em tôi giữ trong tim mãi
hết cuộc đời ngang trái nhân duyên
bây giờ sóng lặn bình yên
chân trời hạnh phúc triền miên ấm nồng
Bóng em tôi giữ trong tim mãi
Hôm qua có lúc phải chia xa
Thời gian không xóa nhạt nhòa
Phút giây gặp gỡ thiết tha đôi lòng
Bóng em tôi giữ trong tim mãi
Để tâm hồn còn trải ước mơ
Niềm vui thay thế thẫn thờ
Biến tan hiu quạnh, vỡ bờ long đong
Bóng em tôi giữ trong tim mãi
Gọi nhớ thương về lại mùa yêu
Tình nhân thả bước muôn chiều
Cho dù tóc điểm muối tiêu trên đầu
201011
Bài thứ 1575 : VUI SƯỚNG GÌ ĐÂU…!
Họa bài
Đãi bạn đường xa của TH Thanh Khang
Không hiểu vì sao
hết có hăng
Đi chơi đây đó thấy
băn khoăn
Chắc là sức khỏe
dần suy giảm
Nên để biếng lười
tạo khó khăn
Mọi thứ mỗi ngày
lên giá cả
Nhứt là xăng nhớt
cứ gia tăng
Tiền lương thì lại
nằm yên chỗ
Vui sướng gì đâu ai
hiểu chăng?
22.10.11
ĐÃI BẠN ĐƯỜNG XA
Tìm kiếm nhà hàng có vẻ hăng,
Menu xem mãi vẫn băn khoăn :
Tôm hùm , mực thẻ cao cô-lét
(cholesterol)
Gà rán , vịt quay cũng khó khăn (nhiều
dầu mỡ)
Súp yến , bào ngư xem quá ít,
Kem,chè,bánh ngọt sợ đường tăng.
Chi bằng cơm cá yên tâm nhất,
Bún mắm khuya về phụ được chăng ?
Thanh Khang
21-10-2011
|
Bài thứ 1576
: THU VỀ TRĂN
TRỞ
Họa bài Mưa Thun nhớ Mẹ của TH Minh Hồ Đào
Thu về lá vàng úa
Bay đi bốn phương
trời
Một mầu vàng nhầy
nhụa
Chân người dẫm mọi
nơi
Thu về tìm chút
nắng
Màng sương mù bao
vây
Mặt trời sao vẫn
lặn
Trốn nơi đâu mỗi
ngày
Thi nhân trào cảm
xúc
Nhã bút viết vần
thơ
Tả cuộc đời côi cút
Nơi xứ người bơ vơ
Thu về buồn thương
nhớ
Quê cũ xa nghìn
trùng
Từng đêm thức trăn
trở
Hỏi khi nào vui
chung?
271011
MƯA THU NHỚ MẸ
Nhìn màu hoa héo úa
Giọt mưa thu đầy trời
Khắp nẻo đường nhầy nhụa
Xác lá vàng muôn nơi
Khát khao thèm tia nắng
Sưởi lòng lạnh bủa vây
Vầng thái dương sắp lặn
Sẽ trôi qua một ngày
Nỗi buồn dâng cảm xúc
Gởi gấm trên trang thơ
Ủi an đời côi cút
Thân lữ thứ bơ vơ
Chốn xa triền miên nhớ
Cách nhau vạn ngàn trùng
Mẹ chờ con quay trở
Về quê nhà sống chung?
Minh Hồ
Đào
271011
|
Bài thứ 1577
: SỐ SƯỚNG
Họa bài Tự Lo của TH Minh Hồ Đào
Số sướng tưởng
rằng mãi dập vùi
Nào ngờ có vợ hết
lui cui
Nấu ăn, rửa chén,
lau nhà cửa
Nướng thịt, một
lần rượu chát khui
Cùng với bạn đời
thơ xướng họa
Chung vui Quỳnh nở
tỏa lan mùi
Hương nồng dưới ánh
trăng đêm sáng
Hạnh phúc mong bền
vững dưỡng nuôi
28.10.11
TỰ LO
Mới rảnh hôm nay được ngủ vùi
Đâu còn thức sớm dậy lui cui
Đi tìm soạn các giấy tờ cũ
Đến chỗ cơ quan hưu trí khui
Những bản giấy lương lãnh lúc trước
Bao năm cuộc sống nếm nêm mùi
Thơm tho, đắng ngọt đều không thiếu
Xứ lạ quê người tự lấy nuôi
Minh Hồ
Đào
28.10.11
|
Bài thứ 1578
: XA QUÊ NGÀY ẤY
Xa quê ngày ấy chứa chan buồn
khóe mắt không ngừng ̣đọng lệ tuôn,
vị đắng thấm vào tim nhói nhức
trong giây phút tiễn biệt rời nguồn
Xa quê ngày ấy đến bây giờ
mấy chục năm trời mãi ước mơ
mong mỏi ngày dừng chân lữ thứ
quay về đất mẹ hết bơ vơ
Xa quê ngày ấy sống tha phương
hoài bảo dân lành hết đoạn trường,
thống khổ không còn nơi cố quốc
lòng người phấn khởi mến yêu thương
Xa quê ngày ấy vẫn tha thiết
lời hứa lần đi giữ đậm đà
duyên thắm se tơ tròn hạnh phúc
khi nào Tổ Quốc khải hoàn ca
301011
Xa quê ngày ấy chứa chan buồn
khóe mắt không ngừng ̣đọng lệ tuôn,
vị đắng thấm vào tim nhói nhức
trong giây phút tiễn biệt rời nguồn
Xa quê ngày ấy đến bây giờ
mấy chục năm trời mãi ước mơ
mong mỏi ngày dừng chân lữ thứ
quay về đất mẹ hết bơ vơ
Xa quê ngày ấy sống tha phương
hoài bảo dân lành hết đoạn trường,
thống khổ không còn nơi cố quốc
lòng người phấn khởi mến yêu thương
Xa quê ngày ấy vẫn tha thiết
lời hứa lần đi giữ đậm đà
duyên thắm se tơ tròn hạnh phúc
khi nào Tổ Quốc khải hoàn ca
301011
Bài thứ 1579
: VƯƠNG VẤN
Họa bài Vấn Vương của TH Nguyễn Vạn
Thắng
Người xa tôi kể như
là xong
Có nói thêm chi đau
đớn lòng
Cố giữ không cho
sầu hũy diệt
Trăm năm hạnh phúc
khát khao trông
Người đến phương
nào vui với ai
Riêng đây lẻ bóng
suốt đường dài
Ngày xưa hai đứa
dìu nhau bước
Chẳng nghĩ có ngày
bội bạc phai
Niềm vui chan chứa
đã tan rồi
Thỉnh thoảng trào
cơn giận tím môi
Bởi quá tin người
nên để mất
Cuộc tình tươi đẹp
nỡ buông rơi
Nhớ lần nhìn đám
lục bình trôi
Dòng nước xuống lên
chẳng bị vùi
Ngày tháng quẩn
quanh thầm lặng sống
Cho rằng định mệnh
an bài rồi
Dù ván đóng thuyền
nhưng chẳng nguôi
Dấu yêu duyên dáng
hé môi cười
Tiếng người êm dịu
như nhung gấm
Tóc thả ngang vai tựa sóng khơi
Kiếm tìm kỷ niệm
để tăng thêm
Hy vọng như trăng
sáng rọi thềm
Cho đoá hoa lòng sau
bão táp
Sắc hương trở lại
chẳng hề quên
Thấm thoát mười năm
qua chóng mau
Ngỡ tình còn mới
vỡ u sầu
Đêm về vẫn thức
nhìn sương xuống
Thấm lạnh tâm hồn
xa vắng nhau
Mong người hạnh
phúc được bền lâu
Cho đến răng long
tóc bạc đầu
Hẹn kiếp lai sinh
mình nối lại
Se duyên tình thắm
cận kề nhau
31.10.2011
VẤN VƯƠNG
Thơ tình viết
mãi vẫn chưa xong
Viết gửi
riêng ai tỏ nỗi lòng
Giấy trắng
bút nghiên còn đọng mực
Người xưa
đâu vắng để chờ trông ?
Những lúc
lòng buồn nhớ đến ai
Đêm ôm gối
mộng suốt đêm dài
"Em
đâu ? Tôi gửi giòng thư cũ"
Nét bút bây
giờ chắc nhạt phai
Cứ tưởng
giờ đây đã hết rồi
Không còn
giọt lệ thắm bờ môi
Nào ngờ
chia cách lòng đau xót
Em có bao
giờ nhỏ lệ rơi
Chẳng lẽ
đời sao mãi nổi trôi
Bao cơn
sóng gió lấp chôn vùi
Gió ơi
ngươi hãy ngừng cơn lốc
Cảm lạnh
hồn ta quá đủ rồi!
Tiếc nhớ u
hoài mãi chẳng nguôi
Nhớ từng
giọng nói tiếng em cười
Những khi
thao thức đêm trằn trọc
Như tưởng
lòng mình lạc biển khơi
Giờ thấy
Thu về lại nhớ thêm
Ngoài hiên
lá rụng rớt bên thềm
"Lá
vàng từng cánh rơi từng cánh"
Người ấy
cho lòng mãi khó quên
Thời gian
ngày tháng mãi trôi mau
Tiếc nhớ về
em mắt lệ sầu
Lẽ bước
mình tôi đường phố vắng
Lòng buồn
nhớ lại thuở quen nhau
Ra đi bỏ
Nước đã bao lâu
Ngồi nhớ ra
thơ tiếc thuở đầu
Những buổi
hẹn hò, lời hứa hẹn
Ôm sầu mắt
lệ khóc thương nhau...
Nguyễn Vạn Thắng
|
Bài thứ 1580
: CHẠNH LÒNG SẦU
Chạnh lòng sầu mỗi lần nghĩ đến
Khi thu về quyến luyến hạ đi
Dang xinh hoa lá còn gì?
Đã thay mầu sắc lâm ly úa vàng
Sương mù phủ trời mang ảm đạm
Nắng ban mai không dám hiện lên
Mặt trời như đã ngủ quên
Mưa phùn lất phất buồn tênh cõi trần
Chạnh lòng sầu bâng khuâng số kiếp
Biết bao giờ mãn nghiệp tha hương?
Quê người đất khách tạm nương
Chờ ngày cố quốc trọn đường Tự Do
Trên đồng lúa tiếng hò in òi
Gái trai làng đáp hỏi với nhau
Dưới trăng thanh sáng đêm thâu
Tràn đầy hạnh phúc, trong bầu ấm no
01.11.11
Chạnh lòng sầu mỗi lần nghĩ đến
Khi thu về quyến luyến hạ đi
Dang xinh hoa lá còn gì?
Đã thay mầu sắc lâm ly úa vàng
Sương mù phủ trời mang ảm đạm
Nắng ban mai không dám hiện lên
Mặt trời như đã ngủ quên
Mưa phùn lất phất buồn tênh cõi trần
Chạnh lòng sầu bâng khuâng số kiếp
Biết bao giờ mãn nghiệp tha hương?
Quê người đất khách tạm nương
Chờ ngày cố quốc trọn đường Tự Do
Trên đồng lúa tiếng hò in òi
Gái trai làng đáp hỏi với nhau
Dưới trăng thanh sáng đêm thâu
Tràn đầy hạnh phúc, trong bầu ấm no
01.11.11
Bài thứ 1581
: LỆ THẦM
Một ước mơ chờ mãi
Gần hết cuộc đời người
Vẫn chưa quay bước lại
Từ lúc vượt biển khơi
Đến phương trời xa lạ
Bốn mùa đều nhớ nhung
Khối tình thân nay đã
Cách xa nhau nghìn trùng
Thu về lá vàng rụng
Ngập lối đi muôn nơi
Như vùi chôn ấm cúng
Cảnh gia đình đông người
Kiếm tìm về quá khứ
Để không quên cội nguồn
Mấy mươi năm lữ thứ
Lệ thầm chẳng ngừng tuôn
03.11.11
Một ước mơ chờ mãi
Gần hết cuộc đời người
Vẫn chưa quay bước lại
Từ lúc vượt biển khơi
Đến phương trời xa lạ
Bốn mùa đều nhớ nhung
Khối tình thân nay đã
Cách xa nhau nghìn trùng
Thu về lá vàng rụng
Ngập lối đi muôn nơi
Như vùi chôn ấm cúng
Cảnh gia đình đông người
Kiếm tìm về quá khứ
Để không quên cội nguồn
Mấy mươi năm lữ thứ
Lệ thầm chẳng ngừng tuôn
03.11.11
Bài thứ 1582
: GIÓ THU VỀ
Cơn gió thu về mang lá bay
khắp nơi đường phố màu vàng đầy
gọi kêu quá khứ vui buồn đến
dâng sóng lại lòng lặng trước đây
Cơn gió thu về đem luyến vương
trong tâm não thức suốt đêm trường
con tim than thở sầu hiu quạnh
vì bến bờ duyên lỡ chuyến thương
Làm sao biết được bước thời gian
gặp những mưa giông làm chớm tàn
mầu sắc hương hoa tiều tụy hết
men tình ngào ngạt cũng tiêu tan
Cơn gió thu về gợi biết bao
tâm hồn thi phú viết dồi dào
vần thơ lãng mạn và chan chứa
mùi vị cuộc đời mong khát khao
10.11.11
Ns. NNH phổ nhạc
Cơn gió thu về mang lá bay
khắp nơi đường phố màu vàng đầy
gọi kêu quá khứ vui buồn đến
dâng sóng lại lòng lặng trước đây
Cơn gió thu về đem luyến vương
trong tâm não thức suốt đêm trường
con tim than thở sầu hiu quạnh
vì bến bờ duyên lỡ chuyến thương
Làm sao biết được bước thời gian
gặp những mưa giông làm chớm tàn
mầu sắc hương hoa tiều tụy hết
men tình ngào ngạt cũng tiêu tan
Cơn gió thu về gợi biết bao
tâm hồn thi phú viết dồi dào
vần thơ lãng mạn và chan chứa
mùi vị cuộc đời mong khát khao
10.11.11
Ns. NNH phổ nhạc
Bài
thứ 1583 : THU ĐẾN LÀM
CHI
Họa bài
Thu cảm (2) của TH Nguyễn Gia Linh
Thu đến làm chi để
lá vàng
Nhánh cành trơ trụi
mỗi ngày sang
Đường đi khắp nẻo ôi
xơ xác
Phố chợ chìm trong
vắng lặng ngàn
Mưa xuống gây thêm
sầu ảm đạm
Nắng lên khoảnh
khắc cảnh vui vang
Lòng người cũng
hưởng theo thời tiết
Tốt đẹp trời trong
sáng cả làng
10.11.11
THU CẢM (2)
Gió lạnh mưa rơi lá trổ vàng
Theo cùng năm tháng chọn mùa sang
Rừng phong đối cảnh thay vầng sáng
Cánh nhạn tung mây lướt dặm ngàn
Hai cõi đông tây… lời sấm động
Năm châu bốn biển tiếng ngân vang
Hỏi người quê cũ còn nghe vẳng
Nhạc khúc suy tư dậy xóm làng !
Nguyễn Gia
Linh
|
Bài thứ 1584
: TRƯỜNG ĐỜI
Họa bài Cách ở đời của TH Nguyễn Gia
Linh
Trường thi học dễ
hơn trường đời
Chẳng hiểu thế nào
để biết chơi
Nhân thế bao la lời
dối thật
Trần gian bể khổ
khóc hay cười
Cho nên muốn lánh
nơi sôi động
Cần chốn tịnh yên
vắng bóng người
Khỏi phải loanh
quanh phiền toái mãi
Công danh sự nghiệp
bỏ bên Trời
111111
CÁCH Ở ĐỜI
(Cảm tác theo bài Cách ở đời của Nguyễn Công Trứ)
Xử sự làm sao giữa chợ đời
Vừa lòng thiên hạ, chẳng (…) trò chơi
Lời nghe tức giận, tai ngơ điếc
Tiếng nói trêu gan, miệng nhoẻn cưòi
Sớm biết trốn hoài không khỏi số
Còn hay chạy mãi khó thành người
Từ đây phó mặc cho may rủi
Muôn việc ganh đua cũng tại Trời
Nguyễn Gia Linh
11-11-2011
|
Bài thứ 1585
: MƠ ƯỚC
Mơ từng đêm sau lần gặp gỡ
Tự bao giờ lòng nở hoa yêu
Trái tim mơ ước một điều
Dù trong khoảnh khắc chẳng nhiều hàn huyên
Mơ từng đêm mong liền duyên nợ
Cùng với người cũng lỡ đường tình
Vội tàn héo úa màu xinh
Giữa mùa xuân sắc muôn nghìn sắc hương
Nơi đất khách vô lường tủi phận
Thân chùm gởi, tâm vẫn buồn đau
Khi nào về lại bên nhau
Lòng luôn tự hỏi kiếp sau có còn...?
Mơ từng đêm sắt son tình mới
Lấp khoảng ngày sầu bởi đổi thay
Phu thê tan rã một ngày
Bây giờ tìm lại nồng say cuối đời
151111
Mơ từng đêm sau lần gặp gỡ
Tự bao giờ lòng nở hoa yêu
Trái tim mơ ước một điều
Dù trong khoảnh khắc chẳng nhiều hàn huyên
Mơ từng đêm mong liền duyên nợ
Cùng với người cũng lỡ đường tình
Vội tàn héo úa màu xinh
Giữa mùa xuân sắc muôn nghìn sắc hương
Nơi đất khách vô lường tủi phận
Thân chùm gởi, tâm vẫn buồn đau
Khi nào về lại bên nhau
Lòng luôn tự hỏi kiếp sau có còn...?
Mơ từng đêm sắt son tình mới
Lấp khoảng ngày sầu bởi đổi thay
Phu thê tan rã một ngày
Bây giờ tìm lại nồng say cuối đời
151111
Bài thứ 1586
: NHƯ BÈO NỔI
TRÔI
Họa bài Khúc tình bình minh của TH
Đặng Xuân Linh
Như bèo một nắng
hai sương
Nổi trôi sông suối
nào nhường biển khơi
Mộng mơ cuộc hẹn
tuyệt vời
Tương lai tích tụ
nơi trời sáng trong
Như bèo lang bạt
long đong
Mong ngày nào đó
thoát lồng giam trung
Chẳng còn lo lắng
mông lung
Dừng chân lữ thứ
nghìn trùng cách xa
Dù đâu cũng nắng
chiều tà
Quê hương yêu dấu
thiết tha lòng này
Hoàng hôn mây tím
giăng đầy
Hồn sầu kêu gọi
giải vây tối mờ
Như bèo trông đợi vô
bờ
Lặng yên số kiếp,
mãn giờ can qua
Hiện thân vóc dáng
ông bà
Bên đàn con
cháu tìm ra tình người
16.11.11
KHÚC TÌNH
BÌNH MINH
Phương đông vàng
ửng tinh sương
Bình minh chim
gọi mây nhường nắng khơi
Hoa khoe sắc
thắm tuyệt vời
Vừng hồng tỏa
ánh góc trời đẹp trong
Lung linh ngọn cỏ giọt đong
Thảm xanh lấp lánh chiếu lồng không trung
Lặng nhìn lại nghĩ mông lung
Như nghe tiếng vọng cách trùng dương xa
Sương mơ dìu dịu bóng tà
Thẩn thơ quanh lối nơi tha hương nầy
Rạng đông đẹp ngắm dâng đầy
Cách xa tình luống núi vây mịt mờ
Lặng yên gót nhẹ bên bờ
Mặt trời hé nửa từng giờ ngày qua
Đó đây giữa chốn
ta bà
Kẻ nương làng
cũ, người ra xứ người……
Đặng Xuân Linh
|
Bài thứ 1587
: KHI VẮNG XA
Khi vắng xa lòng mang nhung nhớ
mỗi ngày đều muốn chở sầu quăng,
đêm về ấp ủ băn khoăn
thầm mong giây phút nào bằng gặp nhau.
Khi vắng xa lời trao mây gió
nhắn nhủ giùm đâu đó đừng quên
nơi đây mỗi độ trăng lên
có người mải miết đứng bên cửa chờ.
Linh hồn hỏi bao giờ mới dứt
cảnh cô đơn ray rứt biến tan,
không còn cất tiếng thở than,
cạnh lò sưởi ấm thiếp chàng có đôi
Khi vắng xa chẳng ngồi yên chỗ,
cứ vào ra đau khổ làm sao!
Niềm tin cảm thấy lao xao...
dáng yêu kỷ niệm bước vào ủi an
19.11.11
Khi vắng xa lòng mang nhung nhớ
mỗi ngày đều muốn chở sầu quăng,
đêm về ấp ủ băn khoăn
thầm mong giây phút nào bằng gặp nhau.
Khi vắng xa lời trao mây gió
nhắn nhủ giùm đâu đó đừng quên
nơi đây mỗi độ trăng lên
có người mải miết đứng bên cửa chờ.
Linh hồn hỏi bao giờ mới dứt
cảnh cô đơn ray rứt biến tan,
không còn cất tiếng thở than,
cạnh lò sưởi ấm thiếp chàng có đôi
Khi vắng xa chẳng ngồi yên chỗ,
cứ vào ra đau khổ làm sao!
Niềm tin cảm thấy lao xao...
dáng yêu kỷ niệm bước vào ủi an
19.11.11
Bài thứ 1588
: MỘNG ƯỚC
Họa bài Đêm Mộng của TH Đặng Xuân Linh
Trái tim khắc đậm
một chân dung
Từ lúc gặp nhau
buổi tiệc tùng
Khoảnh khắc trao đưa
lời hứa hẹn
Phút giây tái ngộ
kết duyên cùng
Niềm tin gìn giữ
theo ngày tháng
Hy vọng sau này
thỏa mộng lung
Chung bước đường
đời cho hết kiếp
Trở về cát bụi
chốn âm cung
22.11.11
ĐÊM MỘNG
Vào mơ mộng thấy, cứ hình dung
Mắt ngắm xa xa mấy cội tùng
Giấc ngủ ngon lành, du thạch động
Phong Nha lên xuống, dạo hang cùng*
(khắp ngả)
Thầm suy dìu dịu luôn nuôi tiếc
Ngẫm nghĩ ảo huyền vẫn thích lung
Tỉnh dậy tinh sương lòng thoải máy
Thư nhàn như đã ngắm thiên cung
Đặng Xuân Linh
|
Bài thứ 1589
: BIỆT LY
Họa bài Thu Huế anh gặp giữa Sàigòn
của TH Đông Hương
Từ ngày anh theo
đoàn người lìa đất Mẹ
Nơi xứ lạ hồi
tưởng thời học Văn Khoa
Nhớ lần anh đi cùng
em về thăm Huế
Lòng rất vui cho
cuộc hành trình phương xa
Có dịp ngắm dáng
hình thướt tha thiếu nữ
Tà áo tím bay theo
gió trông dễ thương
Tóc xõa ngang vai
với đôi môi cười nụ
Làm xao xuyến vô
ngần ở tâm hồn anh
Chưa biết hết Huế
mà phải trở về vội
Đường phố Sàigòn
trông chờ bước người xưa
Từng lang thang vườn
hoa, cánh đồng cỏ nội
Cảnh đẹp quê hương
biết tả sao cho vừa
Và thích nhất vào mùa
thu lá rơi rụng
Anh đứng đợi em
trước cổng trường Gia Long
Mong ước tương lai
hai đứa cùng chung sống
Có ngờ đâu ngày
đớn đau ly biệt SàiGòn !!!
261111
THU HUẾ ANH GẶP GIỮA SÀIGÒN
trong thư
gửi em anh viết từ quê mẹ
có cánh hoa
sao trường mình cũ Văn Khoa
thu SàiGòn
hôm nay nắng vàng rất Huế
anh nhớ
thật nhiều bao kỷ niệm chưa xa
anh ngồi
quán café , nhìn áo màu thanh nữ
đỏ, xanh
vàng nhưng thiếu tím anh thương
thu trời
Huế ngày tim em còn đang nụ
như môi
phượng trường ai e ấp dành anh
sim tím ơi
! Sài Gòn thu anh nắm vội
anh chờ
ngày ngang trở lại đường về xưa
áo em thêu
hoa tím soan chiều vườn Nội
thêm chút
thơ trăng mười sáu tuổi em vừa
trời SàiGòn
, hôm ni thu chưa lá rụng
ngồi nhớ em
, tà áo trắng cũ Gia Long
em vẫn Huế
trong anh dù SàiGòn em sinh sống
nên hôm ni
thu Huế anh gặp giữa SàiGòn
Đông Hương
|
Bài thứ 1590
: TRĂNG THU
Họa bài
Hương Thu của TH Lam Vân
Trăng thu tỏa sáng
nét an nhàn
Xao xuyến tâm hồn
bên phụng loan
Điệp khúc niềm vui
như sóng vỗ
Cung đàn tình dạo
cõi nhân gian
Triền miên tô điểm
đời hưng phấn
Mãi mãi không ngừng
chạm trổ vàng
Dẫu biết vô thường
nhưng vẫn phải
Giữ gìn hình dáng
với dung nhan
30.11.11
HƯƠNG THU
Đêm
thu dịu mát cảnh thư nhàn
Vẳng
tiếng tơ đồng dạo phím loan
Mộng
thắm bay vờn nơi cõi tục
Mơ
nồng lướt lượn chốn trần gian
Niềm
thương kín phủ làn sương bạc
Nỗi
nhớ mờ che ánh nguyệt vàng
Giấc
điệp bao lần say ảo giác
Duyên
hài hòa khúc cạnh hồng nhan
Lam vân
|
Bài thứ 1591
: MẤT NHAU RỒI
Mất nhau rồi hỏi lòng ai thương nhớ?
Khi đêm về còn ngỡ cận kề bên
Ấp tai trên ngực nghe nhịp đập tim
Hòa hơi thở dịu mềm như nhung lụa
Mất nhau rồi hỏi lòng ai sầu bủa?
Mỗi lần trăng khuyết nửa thấy hồn đau
Nghiệt ngả đời nên không trọn mai sau
Tìm hạnh phúc kiếm đâu người tri kỷ
Đường tình duyên đã xa xôi vạn lý
Lời yêu thương ủy mị biến tan rồi
Cho nơi này thành cảnh sống đơn côi
Quanh quẩn mộng chung đôi nào ai biết?
Mất nhau rồi hỏi lòng ai da diết?
Nhìn lại mình dần diệt nét dáng xinh
Vì vấn vương sâu đậm một bóng hình
Trong tâm não niềm tin chưa xóa mất !
30 .11.11
Mất nhau rồi hỏi lòng ai thương nhớ?
Khi đêm về còn ngỡ cận kề bên
Ấp tai trên ngực nghe nhịp đập tim
Hòa hơi thở dịu mềm như nhung lụa
Mất nhau rồi hỏi lòng ai sầu bủa?
Mỗi lần trăng khuyết nửa thấy hồn đau
Nghiệt ngả đời nên không trọn mai sau
Tìm hạnh phúc kiếm đâu người tri kỷ
Đường tình duyên đã xa xôi vạn lý
Lời yêu thương ủy mị biến tan rồi
Cho nơi này thành cảnh sống đơn côi
Quanh quẩn mộng chung đôi nào ai biết?
Mất nhau rồi hỏi lòng ai da diết?
Nhìn lại mình dần diệt nét dáng xinh
Vì vấn vương sâu đậm một bóng hình
Trong tâm não niềm tin chưa xóa mất !
30 .11.11
Bài thứ 1592
: NẾU MAI NẦY
Nếu mai nầy mình lỡ xa nhau
Em chấp cánh bay tận chốn nào
Anh héo hoa lòng đây mãi mãi
Từng đêm thao thức hỏi trăng sao
Nếu mai nầy mình dỡ dang duyên
Em bước theo ai bỏ thệ nguyền
Lời hứa ban đầu tan biến mất
Như làn sương khói nhẹ vô biên
Còn đâu kỷ niệm tình hai đứa
Thuở ấy cung đàn trổi ước mơ
Hạnh phúc nồng nàn trong mái ấm
Gia đình vui vẻ sống nên thơ
Nếu mai nầy mình lỡ chia xa
Ở góc chân trời bóng xế tà
Vương vấn tâm hồn ôi giá buốt
Chiều Đông sầu úa gió mưa sa
011211
Nếu mai nầy mình lỡ xa nhau
Em chấp cánh bay tận chốn nào
Anh héo hoa lòng đây mãi mãi
Từng đêm thao thức hỏi trăng sao
Nếu mai nầy mình dỡ dang duyên
Em bước theo ai bỏ thệ nguyền
Lời hứa ban đầu tan biến mất
Như làn sương khói nhẹ vô biên
Còn đâu kỷ niệm tình hai đứa
Thuở ấy cung đàn trổi ước mơ
Hạnh phúc nồng nàn trong mái ấm
Gia đình vui vẻ sống nên thơ
Nếu mai nầy mình lỡ chia xa
Ở góc chân trời bóng xế tà
Vương vấn tâm hồn ôi giá buốt
Chiều Đông sầu úa gió mưa sa
011211
Bài thứ 1593
: :DUYÊN NGHIỆP
Họa bài Bầu cử của TH LTT
Đừng có lo chi mặt
ủ rầu
Mặc ai bàn cải
thốt nhiều câu
Chướng tai gai mắt
làm gì nữa
Mọi chuyện xem như
đã lắng sâu
Cơ cực, an nhàn, no,
đói khát
Giàu sang, nghèo
mạt, chủ, công hầu
Là do nhân quả gieo
duyên nghiệp
Tiền kiếp, hậu sinh
trả một bầu
02.12.11
BẦU CỬThế sự bon chen thấy phát rầu
Tranh nhau miệng lưởi nhử mồi câu
Phe nầy thao lược tài cao rộng
Phái nọ gian hùng trí thấp sâu
Quyền lực đầy tay ưa tước vị
Ðỉnh chung ngập túi thích công hầu
Danh to hiển
hách trùm thiên hạ
Lắm kẻ nghe theo
bỏ phiếu bầu !
LTT
|
Bài thứ 1594
: ĐÓN MỪNG CHÚA GIÁNG SINH
Đường khuya tuyết trắng tuôn rơi
Phố đêm vắng bước chân người thập phương
Tâm hồn ấp ủ sầu vương
Từ khi lìa bỏ quê hương cội nguồn
Từng đêm giọt lệ thầm tuôn
Nghe trong tâm não sóng cuồng nhớ sao
Phút giây đưa tiễn nghẹn ngào
Người đi, kẻ ở tay chào lẫn nhau
Bao nhiêu năm vẫn buồn đau
Chưa phai nhòa được những câu hẹn thề
Tự Do trở lại mới về
Phương xa chờ đợi... chốn quê mỏi mòn...
Ước mơ vang tiếng cười dòn
Biến tan hình ảnh héo hon vạn lòng
Giáng Sinh ấm áp mặn nồng
Đón mừng Chúa xuống ban hồng phước ân
071211
Đường khuya tuyết trắng tuôn rơi
Phố đêm vắng bước chân người thập phương
Tâm hồn ấp ủ sầu vương
Từ khi lìa bỏ quê hương cội nguồn
Từng đêm giọt lệ thầm tuôn
Nghe trong tâm não sóng cuồng nhớ sao
Phút giây đưa tiễn nghẹn ngào
Người đi, kẻ ở tay chào lẫn nhau
Bao nhiêu năm vẫn buồn đau
Chưa phai nhòa được những câu hẹn thề
Tự Do trở lại mới về
Phương xa chờ đợi... chốn quê mỏi mòn...
Ước mơ vang tiếng cười dòn
Biến tan hình ảnh héo hon vạn lòng
Giáng Sinh ấm áp mặn nồng
Đón mừng Chúa xuống ban hồng phước ân
071211
Bài thứ 1595
: GIÁNG SINH VIỄN XỨ
đời tôi bơ vơ nơi đất khách
vượt muôn ngàn thử thách gian nan
cung đàn hạnh phúc vỡ tan
mươi năm cô lẻ, tình chàng thiếp đâu?
khi mùa đông bắt đầu giá buốt
cõi tâm hồn lạnh suốt Giáng Sinh
nghe tim lắng đọng một mình
mỗi lần chuông đổ niềm tin vọng về
dập dồn gợi say mê kỳ diệu
tiếng kinh cầu Chúa hiểu trần ai
bao cơn đau đớn miệt mài
làm sao hết khổ xin Ngài, Chúa ơi !
nơi đất khách không vơi nhung nhớ
chốn quê nhà người ở chờ mong
kẻ đi son sắt một lòng
ngày về chẳng thẹn với sông núi mình
101211
Bài thứ 1596 : MỖI ĐỘ XUÂN VỀ đời tôi bơ vơ nơi đất khách
vượt muôn ngàn thử thách gian nan
cung đàn hạnh phúc vỡ tan
mươi năm cô lẻ, tình chàng thiếp đâu?
khi mùa đông bắt đầu giá buốt
cõi tâm hồn lạnh suốt Giáng Sinh
nghe tim lắng đọng một mình
mỗi lần chuông đổ niềm tin vọng về
dập dồn gợi say mê kỳ diệu
tiếng kinh cầu Chúa hiểu trần ai
bao cơn đau đớn miệt mài
làm sao hết khổ xin Ngài, Chúa ơi !
nơi đất khách không vơi nhung nhớ
chốn quê nhà người ở chờ mong
kẻ đi son sắt một lòng
ngày về chẳng thẹn với sông núi mình
101211
Bâng khuâng đợi mãi bóng xuân nhà
như thuở ngày xanh đẹp thướt tha
những nụ cười tươi môi thắm nở
mùi hương lan tỏa sắc trăm hoa
Mong mỏi ngày xuân lại chốn quê
bao nhiêu năm biền biệt chưa về
từ khi sông biển đưa người bỏ
đất nước của mình chịu tái tê
Dẫu là ánh nắng chiếu không vơi
vẫn thấy trong tâm mưa rớt rơi
lạnh lẽo triền miên, sầu chẳng dứt
từng đêm tự nhủ, nghẹn ngào lời
Mấy độ xuân về mang gió đông
một màn tuyết trắng phủ trời hồng
tìm đâu giây phút đời viễn xứ
tiếng pháo giao thừa rộn rã lòng
17.12.11
Ns. NHT phổ nhạc
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire