Nombre total de pages vues

lundi 19 décembre 2016

Năm 2011 (1501-1521)


Bài thứ 1501 : BUỒN LÀM CHI
Họa bài Vui cho trẻ của TH Đặng Xuân Linh

Chuẩn bị đi xa, tạm nghỉ ngơi
Một tuần đây đó đón vui cười
Thân bằng, quyến thuộc lâu không gặp
Được dịp hội hè dạ sóng khơi
Thỏa chí tang bồng như lúc trẻ
Không hề lo nghĩ chuyện tối mơi
Coi như trời đất an bài sẳn
Bởi vậy buồn chi, mặt phải tươi
08.05.11

VUI CHO TRẺ

Lên thuyền bay tới chỗ yên ngơi
Một hướng trần ai rộn tiếng cười
Đầu ngõ tia chào hoa nụ nở
Trước sân bướm đảo cánh hồng khơi
Thân gầy thích ngắm trời xanh rộng
Tóc cỗi ưa hoài tuổi sớm mơi
Trong trẻo bầu không ai dạo phố ?
Lòng xen hỉ hạ vóc thêm tươi
Đặng Xuân Linh


Bài thứ 1502 : CHỜ TRĂNG

Tìm phút giây quên nỗi đớn đau biết bao
Đứng trông theo bóng dáng hôm nào
Lắng nghe nước mắt lăn tròn xuống
Đọng lại bờ môi vị đắng cay xót sao

Ngày tháng loanh quanh cõi nhớ thương vấn vương
Suối mơ tuôn tháo suốt khôn lường
Cánh chim én báo xuân về đến
Nhạc điệu mừng vui vọng tiếng vang bốn phương

Mộng ước chung đôi đời đẹp mãi
Đến khi nắng xế, ánh hoàng hôn
Hoa tình khoe sắc, hương lan tỏa
Trong đáy lòng nhau nhịp sóng dồn

Người đến nơi đâu để ước mơ chốn đây
Cánh hoa tim héo úa hao gầy
Cứ đêm thức trắng trong phòng vắng
Hịu quạnh chờ trăng hiện sáng mau nắng mai!
100511
Ns : NNH phổ nhạc

Bài thứ 1503 : TIẾNG CƯỜI
 CỦA MẸ 

Tiếng cười của Mẹ ngàn năm không mất
trong đời con dù bất cứ đâu,
gần xa trời đất bể dâu
luôn âm vang mãi trong bầu nhớ nhung.

Tiếng cười của Mẹ vùng thương mến
trong lòng con đầy quyến luyến sao
dù cho đời lắm khổ đau
truân chuyên, con vẫn tô mầu thước tha...

Tình mẫu tử bao la trời biển,
dẫu thân con miên viễn xứ người,
tóc xanh dần nhạt màu tươi,
tuổi chiều bóng xế, chân trời hoàng hôn

Tiếng cười của Mẹ tồn lưu nhân thế
không tìm đâu lời để khác thay,
cười vui là vứt bỏ ngay
ưu tư, than thở đêm ngày biến tan
200511
Ns : NHT phổ nhạc

Bài thứ 1504 : KIẾP ĐÀN BÀ
Họa bài Phận Đàn bà của TH Nguyễn Gia Linh

Bây giờ nghĩ lại thời gian qua
Tội nghiệp phận thân của mấy bà
Quanh quẩn dòng đời không rảnh rổi
Lo chồng con cái chẳng than la
Mặc cho hương sắc tàn son trẻ
Quên hết một thời vóc dáng ngà
Quyến rủ biết bao chàng đắm đuối
Để rồi yên phận chẳng bôn ba
260511

PHẬN ĐÀN BÀ

Ngày nay ngẫm lại cái thời qua
Xa xót nào hơn phận mấy bà
Cực khổ gia đình luôn gánh chịu
Gian lao tổ ấm chẳng kêu la
Văn chương phú lục dòng tươi trẻ
Học giả uy danh thế ngọc ngà
Sử sách lưu truyền từ vạn kiếp
Biết bao phụ nữ quá tài ba
Nguyễn Gia Linh


Bài thứ 1505 : ƯỚC MƠ
Họa bài Ngày mới của TH Minh Tâm

Ước mơ theo ngày tháng trôi qua
Hy vọng về quê cũ lập lòa
Ánh mắt triền miên sầu chẳng lắng
Bờ môi còn héo úa hương hoa
Bước chân phiêu bạt chưa dừng lại
Vui thú điền viên bên ấm trà
Thanh thản dòng đời cho đến lúc
Làn hơi cùng hương khói chan hòa
27.05.11


NGÀY MỚI

Đêm dài u tịch lững lờ qua.
Ríu rít chim reo, nắng sáng lòa.
Tỉnh giấc, mây còn lưu luyến núi,
Ngây tình, bướm mãi cợt đùa hoa.
Lao xao cành lá, vài cơn gió,
Sảng khoái tâm tư, mấy tách trà.
Vạn vật tưng bừng vươn sức sống,
Đất trời rộn rã mối giao hòa.
Minh Tâm



 Bài thứ 1506 : BỞI LÒNG 
KHÔNG THỂ

Bởi lòng không thể quên hình bóng
Dấu yêu xưa còn đọng chưa phai
Dù rằng đời đã chia tay
Lứa đôi xa cách miệt mài mỗi nơi

Bởi lòng không thể vơi niềm nhớ
Cứ loanh quanh hồn sợ cô đơn
Tìm về tình ngỡ keo sơn
Có đâu thao thức chập chờn mỗi đêm

Nghe giá buốt trái tim vô tận
Khi đông về thơ thẩn triền miên
Con đường phố chợ thân quen
Ngày xưa hò hẹn ước duyên vẹn toàn

Bởi lòng hay thở than, sầu chuốc
Đến bên nhau rồi buộc xa nhau
Nghìn trùng nhìn cảnh thương đau
Xót xa không dứt, lê sầu mãi tuôn
300511

Bài thứ 1507 : NHỚ MÃI

Nhớ mãi lời từ biệt phút cuối
quãng thời gian ngắn ngủi cầm tay
luyến vương giòng lệ tuôn dài
trái tim muốn nhảy ra ngoài cản ngăn

Nhớ mãi chiều nào hẹn ước nói
chẳng hề thay đồi dẫu ngày mai
nếu như tình bị an bài
bắt đôi lứa phải lưu đài bản thân

Ở một nơi tựa gần cấm cố
ngục lao tù thống khổ tâm hồn
mặt trời đứng mãi hoàng hôn
đất không còn chỗ vùi chôn kiếp người

Nhớ mãi ngày đời bị bắt trói
bỏ vào trong cái cõi sầu đau
cứ đi tìm lại nơi nào
ánh trăng chiếu phản, soi vào nẻo vui
010611

Bài thứ 1508 : ĐẮM SAY 
ĐỜI BAO LA...
Họa bài Vang vọng tiếng chim ca của TH Diệu Tri

Cơn sóng tình đã lặng
Đàn nhớ ngưng kêu ca
Chẳng còn ôm xa thẳm
Cô đơn quãng ngày qua

Giờ tâm hồn đầy áp
Tình nồng như hương hoa
Về biển khơi rời núi
Đắm say đời bao la...

Niềm vui tròn lối mộng
Đợi chờ đã đi qua
Lấp hố sầu khoảng trống
Đôi mắt khô lệ sa
04.06.11


VANG VỌNG TIẾNG CHIM CA

Giữa mênh mông tĩnh lặng,
Thánh thót tiếng chim ca.               
Từ cội nguồn thăm thẳm,                 
Tha thiết nhớ xuân qua.                   
......
Nắng mai hồng ấm áp,                     
Tươi thắm muôn ngàn hoa.             
Lung linh màu sông núi,                   
Trời mây biển bao la..                      
....
Ước mơ xây đời mộng.                    
Đằng đẵng tháng ngày qua.             
Gay gắt hè nóng bỏng,                     
..........                                                
Bao giờ mát mưa sa,...?

Diệu Tri  TXH TULINH 23-05-2011


Bài thứ 1509 : THÂN GIÀ
Họa bài Duy trì gọn của TH Đặng Xuân Linh

Chắc ai cũng giống tâm trạng này
Trông được tiền hưu tuy chẳng đầy
Để sống làm sao không mắc nợ
Đừng cho nhìn thấy héo mặt mày
Chi tiêu hằng tháng trong căn bản
Bảo hiểm, gaz, điện, nước tới hoài
Các món ăn chơi khác cố tránh
Bởi thân già dừng lại tương lai
06.06.11


DUY TRÌ GỌN
(Theo ý người xưa)
Khéo giọng là ông chuyện thế nầy
Đô la quyền bính hốt kho đầy
Thành nghiêng trối kệ trương con mắt
Lối lở dầu cho xấu mặt mày
Rượu thịt quanh năm kia nhấm mãi
Tiệc tùng suốt tháng nọ ăn hoài
Chừng nào hết chỗ tiền chèn cất
Lúc đó giã từ để hậu lai…
Đặng Xuân Linh


Bài thứ 1510 : CHÚC ANH

Vườn nhạc cảm hứng vẫn còn đó
Sắc hoa lòng nào sớm tàn đâu
Đường đời dù lắm bể dâu
Vẫn vươn mạch sống trongbầu trời xanh

Sáng nay vang âm thanh trầm bổng
Khúc nhạc tình lan rộng bốn phương
Trái tim còn đậm yêu thương
Của người nhạc sĩ trên đường hồi sinh

Niềm vui tuôn khắp tình thân hữu
Nghĩa kim bằng vĩnh cửu không quên
Chúc anh luôn được bình yên
Để anh kề cận mãi bên tình người
07.06.11

Bài thứ 1511 : TIỀN TUYẾN 
KHẢI HOÀN CA
Họa bài Vang mãi khúc trường ca của TH Nguyễn Gia Linh

Bóng quê khắc đậm ở tim ta
Dù bước tha phương vạn dặm xa
Mãi mãi bên đời ôm quá khứ
Triền miên tưởng nhớ tuổi niên hoa
Một ngày sông núi cơn nguy biến
Năm tháng lên đường chống dẹp tà
Đem lại hậu phương bầu tĩnh lặng
Vui mừng tiền tuyến khải hoàn ca
09.06.11


VANG MÃI KHÚC TRƯỜNG CA

Trời Nam nước Việt của dân ta
Giống Lạc non Hồng một dải xa
Vạn thuở mênh mông bờ biển cá
Ngàn năm bát ngát cánh đồng hoa
Trang đời sử sách noi gương sáng
Cõi mộng kinh luân gợi bóng tà
Bắc thuộc không còn mơ tưởng nữa !
Đống Đa vang mãi khúc trường ca
Nguyễn Gia Linh



Bài thứ 1512 : LÒNG VƯƠNG
 NHUNG NHỚ

Lòng vương nhung nhớ mỗi khi chiều mưa
Nhìn con phố vắng ngày xưa đón đưa
Bước tình nhân giờ đây không còn nữa
Đã chìm trong biển nhân gian lọc lừa

Tình yêu sao sớm đổi thay buồn đau
Cành hoa héo úa tàn phai sắc mau
Biết tìm đâu niềm vui quên sầu phủ
Mãi hồn than thởcô đơn bạc đầu

Mộng tình theo mây khói nên dang dở
Đời tươi trong khoảnh khắc sớm chiều phai
Nhạt nhòa vòng tay ấm nồng một thuở
Trái tim đôi lứa rộn ràng cuồng say

Lòng vương năm tháng quẩn quanh niềm mơ
Thầm mang nuối tiếc cùng ai kết tơ
Suốt đời, cho dù trăng sao dời đổi
Chẳng rời xa để không mong đợi chờ
100611
* Ns.Nguyễn Minh Châu phổ nhạc 

Bài thứ 1513 : TRIỀN MIÊN
 VÒNG ƯỚC MONG
Họa bài Tình thương không già  của TH Đặng Xuân Linh

Nắng mai trải đầy vườn
Cánh bướm tỏ tình thương
Hoa khoe mầu sắc ngoại
Phấn hương nhụy vấn vương

Say mê quên đơn lạnh
Tiết trời mới tàn đông
Phố phường còn vắng vẻ
Không gian chưa ấm nồng

Ngày tháng mãi trôi qua
Tuổi đời người la đà
Sợi tóc dần nhuộm bạc
Vóc dáng gầy, nhăn da

Vạn vật xinh tươi thắm:
Ánh trăng giữa trời trong
Dòng sông xanh mơ mộng
Triền miên vòng ước mong...
17.06.11


TÌNH THƯƠNG KHÔNG GIÀ

Mỗi chiều dạo quanh vườn
Tay trong tay mến thương
Kể chuyện về quê Ngoại
Nơi kiếp sống buồn vương

Có những đêm trời lạnh
Quây quần khi vào đông
Trò chuyện cười vui vẻ
Nguồn phúc thêm ấm nồng

Mấy mươi năm đã qua
Tình thương thêm đậm đà
Thời gian pha tóc bạc
Gió sương nám làn da

Đôi môi hồng nhạt thắm
Đôi mắt bớt màn trong
Hạnh phúc thơ đầy mộng
Giấc mơ đẹp đã mong…
Đặng Xuân Linh


Bài thứ 1514 : TỰ KIỂM
Họa bài Tự Thán  của TH Lâm Tiểu Trúc

Vạn vật đều không thoát lúc già
Cho nên không chỉ có mình ta
Đừng nhìn thiên hạ nửa con mắt
Để thấy miệng đời phi thị pha
Hùm chết để da, người giữ tiếng
Cố sống làm sao thuận thảo nhà
Hòa đồng nhân thế là trân quí
Tự kiểm cuối tuần một chút mà !
180611


TỰ THÁN

Lúc nhớ khi quên tuổi nhuốm già
Nhiều người cũng thế chẳng riêng ta
Da nhăn mấy đốm đồi mồi trổ
Tóc rụng vài phần muối điểm pha
Gối mỏi cơ rêm đành vịnh cửa
Lưng đau khớp nhức phải nằm nhà
Đầu trơ ý cạn thân lười biếng
Tự thán đùa vui tếu chút mà !
Lâm Tiểu Trúc

Bài thứ 1515 : XIN MƯA ĐỪNG RƠI

Mưa ơi ! Xin đừng rơi
Lòng vương sầu không vơi
Lời người còn lưu luyến
Bên đời ta chưa rời

Hương yêu đang nồng say
Vì sao đành chia tay
Nghìn trùng dù xa cách
Ta tìm trong mơ hoài

Biết rằng tình ảo mộng
Đêm về nỗi cô đơn
Tâm hồn ta thấm lạnh
Nhưng sao mãi chập chờn

Thời gian cùng lối mộng
Bước tình nhân muôn nơi
Chẳng bao giờ vắng trống
Bây giờ thuyền ra khơi

Mưa ơi ! Xin đừng rơi
Niềm vui về xinh tươi
Nồng nàn tình yêu mới
Khi nào ta quên người ?
200611
* Ns.NNH phổ nhạc 

Bài thứ 1516 : THANH BÌNH XUÂN CŨ
Họa bài Cuộc nhân sinh của TH Lam Vân

Bao giờ dừng lại bước tha phương
Buồn rượi mỗi lần đứng trước gương
Thấy tóc màu đen còn mấy sợi
Trông vầng trán lắm nét nhiều đường
Triền miên ôm ấp sầu xa xứ
Mong mỏi có ngày về cố hương
Chờ đợi mấy mươi năm khát vọng
Thanh bình xuân cũ vẫn còn vương
24.06.11


CUỘC NHÂN SINH

Một cõi an bình vọng viễn phương
Tu thân dưỡng tánh gắng noi gương
Chuông ngân tỉnh mộng nơi trần thế
Mõ lắng thiền tâm chốn Phật đường
Dục vọng lâng bay làn khói bạc
Ðam mê nhẹ thoảng áng trầm hương
Lòng trần niệm tục dần quên bẵng
Giác ngộ cuộc đời hết vấn vương
Lam Vân

Bài thứ 1517 : LỜI NGỎ

Chân thành cám ơn các bằng hữu
Dẫu xa gần vẫn giữ thông giao
Hôm nay xin ngỏ lời chào
Rằng là sinh nhật tôi vào cuối xuân
Ngày hai mươi hằng năm tháng sáu
Thấm thoát mà đã sáu sáu rồi
Vui mừng đời đã có đôi
Hoa tình hạnh phúc mãi tươi sắc màu
250611

Bài thứ 1518 : CỎNG ĐEO

Cỏng đeo nhung nhớ chi cho khổ
Lãng quên đi mùa trổ hoa yêu
Thương nhau một sớm một chiều
Cận kề khoảnh khắc cô liêu suốt đời

Mỗi khi nghe gió kêu mưa đổ
Ở con tim đang cố van xin
Mong sao lặng sóng chuyện tình
Mặn nồng đã hết, hoa xinh úa màu

Dòng sông định mệnh chia đôi ngả
Thuyền ái ân đem thả lênh đênh
Tưởng đâu ghé bến vững bền
Nào ngờmộng ước lương duyên lỡ làng

Cỏng đeo theo dáng yêu hư ảo
Vẫn chưa nguôi dù bão trong tâm
Tan hoang hạnh phúc một lần
Trọn đời mải miết xa xăm bóng hồng
300611

Bài thứ 1519 : RẼ LỐI ĐƯỜNG TÌNH

Trời đang mưa bỗng dưng ̣đổ nắng
Nắng trong mưa lạnh vắng đường xưa
Một thời say đắm đón đưa
Dáng yêu tha thiết không chừa thời gian

Giọt tương tư tuôn tràn giấc mộng
Lứa đôi ươm hạt giống ước mơ
Mai đây kết tóc se tơ
Duyên lành hạnh phúc nơi bờ trăm năm

Có ngờ đâu con tằm giăng mối
Nửa chừng xuân rẽ lối đường tình
Hoa tim nhầu nát mầu xinh
Mưa lòng đẫm ướt đến nghìn năm sau?

Trời đang nắng bỗng đâu mưa đổ
Cuốn trôi đời đơm trổ hương nồng
Niềm vui tan biến, sầu đông
Ưu phiền ngày tháng chất chồng chẳng vơi
010711

Bài thứ 1520 : ĐÃ XA

trời bỗng dưng đổ mưa
nỗi nhớ ai sao vừa
màn sầu giăng ̣đêm tối
tương tư bóng hình xưa

Đời bỗng thay đổi mau
Những phút giây ban đầu
Tràn niềm vui mơ ước
Tơ duyên kết cùng nhau

thiết tha tình đắm say
dành trọn ai ngày mai
tỏa hương hoa hạnh phúc
suốt kiếp không mờ phai

ngờ đâu giọt đắng cay
rót vào đời chẳng hay
ôm ấp tình ảo mộng
mơ ước thành chia tay

bây giờ ai đã xa
nghìn trùng xóa đậm đà
kỷ niệm thời yêu dấu
khung trời xuân bướm hoa
05.07.11
Ns. NNH phổ nhạc
Bài thứ 1521 : NGÀY VUI XỨ LẠ
Họa bài Rộn rã niềm vui của TH Nguyễn Thanh Khang

Ngày vui chung của nước CANADA
Đến lượt mai này xứ Pháp ta
Mừng Quốc Khánh Mười Bốn tháng Bảy
Khắp trời tỏa sáng pháo bông sa
Đàn ca hát xướng đầy đường phố
Mọi nẻo loang vang chẳng dứt mà
Tiếng nói giọng cười muôn nhộn nhịp
Như là sóng vỗ triền miên la

Như là sóng vỗ triền miên la
Đêm ấy con tàu tách bến ra
Tay vẫy không ngưng dù khoảnh khắc

Tâm hồn sầu giấu tiếng kêu ca
Nhìn theo lặng lẽ nào hay biết
Cho đến nhỏ dần bóng mờ xa
Tự hỏi khi nào mới gặp lại
Người thân quê cũ đợi chờ ta
09.07.11


RỘN RÃ NIỀM VUI

Nhân ngày Quốc khánh CANADA
(1-7)
Mua vé du thuyền với bạn ta.
Ngắm cảnh pháo bông bay rực rỡ,
Xem đèn bên phố tựa sao sa.
Ba giờ ngồi ngắm êm ru quá,
Hai bửa uống ăn đầy đủ mà.
Gió mát đưa hồn vào cõi mộng,
Ontario hồ rộng thật bao la.

Ontario hồ rộng thật bao la,
Gầm rú máy bay biểu diển ra.
Chim lượn vào mây tung cánh nhộn,
Cá vờn dưới nước quyện đàn,ca...
(nhảy,đàn,ca,trên du thuyền).
Ôm cần lặng lẽ trên tàu nhỏ,
Gác tiếng ồn ào ở khoảng xa.
Vẫn cứ ung dung câu cá mãi,
Thuyền êm ,cảnh đẹp,thỏa lòng ta.
        
Thanh Khang
       Toronto 8-7-2011


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire