Bài thứ 885: HỎI LÒNG TA
*Cảm tác bài
Gởi Về Tôi
của thi sĩ
Thành Tài
Ta hỏi lòng ta đau
buồn nhân thế
Ta hỏi lòng ta lệ
chứa không thôi
Khi ước mơ vừa tràn
ngập vào đời
Được trân trọng
tuyệt vời từng câu chữ
Ta hỏi lòng ta qua
bao đêm không ngủ
Nhớ nhung dày vò
thân thể mệt đừ
Ta hỏi lòng ta đau
đớn ngàn thu
Sầu miên viễn lúc nào
tan ấp ủ
Ta hỏi lòng ta bao
giờ nói đủ
Tình quê hương sâu
đậm một lời
Thấm vào huyết
mạch không những đời tôi
Từ muôn kiếp trước
cũng đều thế nhé
Ta hỏi lòng ta có
thể, không thể?
Xứ người là bể
lụy tâm tư
Hay là thiên đàng
hạnh phúc hình như
Đang ấn tượng con
người quá khổ
Ta hỏi lòng ta hãy
quên hay nhớ
Những lời thề xưa
đang bị hững hờ
Theo thời gian xóa
hết những cơn mơ
Khôi phục quê hương
chìm vào giấc ngủ
280608
GỞI VỀ TÔI
Tim tôi ơi ! đêm nay sao buồn thế
Mưa trong lòng ray rứt mãi không thôi
Nhớ thương ai len lén chảy vào đời
Say vần chữ nắn nót ghi từng chữ
Ghép thành câu thức trắng đêm không ngủ
Gởi về ai mộng ước xác thân đừ
Mây lưng trời trải xám ngập rừng thu
Vần thơ viết ngẩn ngơ tình ấp ủ
Dệt thành thơ câu ân tình chưa đủ
Buổi ban đầu ấp úng chẳng nên lời
Nhưng nào ai , thấu hiểu nỗi lòng tôi
Dù có giận xin ai đừng trách nhé
Lúc nào đó thơ tôi nếu có thể
Viết thành lời bày tỏ nỗi riêng tư
Của một người phiêu bạt đã hình như
Bao tâm sự đong đầy trong sầu khổ
Đọc thơ ai . tim ai vương vấn nhớ
Biết chăng ai, ai chớ để hững hờ
Những đêm dài đẹp lối trong cơn mơ
Ai đã biết . ru thơ vào giấc ngủ
Thành Tài
|
Bài thứ 886: VỊNH VƯỜN
HỒNG
*Cảm tác bài Vịnh Bông Phướng
*Cảm tác bài Vịnh Bông Phướng
của thi sĩ
Nguyễn Tấn Bi
Bình minh ong bướm
lượn vườn hồng
Nắng rọi con đường đứng đợi trông
Gió thổi lung linh màu lá bạc
Muôn trùng xao xuyến gợi tim lòng
Ước mơ hoa nở luôn tươi đẹp
Mây đen đừng kéo phủ trời trong
Che nét diễm kiều phai vội sớm
Triền miên hương sắc, đã hằng mong
010708
Nắng rọi con đường đứng đợi trông
Gió thổi lung linh màu lá bạc
Muôn trùng xao xuyến gợi tim lòng
Ước mơ hoa nở luôn tươi đẹp
Mây đen đừng kéo phủ trời trong
Che nét diễm kiều phai vội sớm
Triền miên hương sắc, đã hằng mong
010708
VỊNH BÔNG PHƯỚNG
Đài lả lơi pha ửng sắc hồng Nhụy vàng xen đỏ giục người trông Ân tình chớm nở tràn son sắt Duyên dáng bừng ra mở cõi lòng Xanh lá đẹp trời hy vọng đẹp Hồng đài trong suốt một trời trong Mai dù rã cánh tàn phai sớm Vẫn để cho đời những ước mong Nguyễn Tấn Bi |
Bài thứ 887: CẢM NHẬN
*Cảm tác Dòng Đời của Thi sĩ Dương Quân
Thu đến muôn ngàn chiếc lá bay
Buồn giăng trần thế suốt đêm ngày
Thi nhân cảm hứng đi vào mộng
Mơ ước cuộc đời trong đắm say
Không nói thời gian là thuốc độc
Mà như viên kẹo bọc đường lầy
Đắng cay tan biến trong giây chốc
Cảm nhận mùi thương ở kiếp này
040708
*Cảm tác Dòng Đời của Thi sĩ Dương Quân
Thu đến muôn ngàn chiếc lá bay
Buồn giăng trần thế suốt đêm ngày
Thi nhân cảm hứng đi vào mộng
Mơ ước cuộc đời trong đắm say
Không nói thời gian là thuốc độc
Mà như viên kẹo bọc đường lầy
Đắng cay tan biến trong giây chốc
Cảm nhận mùi thương ở kiếp này
040708
DÒNG ĐỜI
Dòng đời như gió thoảng mây bay Ngẫm lại buồn vui được mấy ngày Sự nghiệp, công danh dường giấc mộng Giàu sang, phú quí tựa cơn say. Đắc thời, ác tặc leo bàn độc Thất thế, hiền nhân rớt vũng lầy Sinh, lão...mất, còn… trong thoáng chốc "Có- không" mờ ảo thế gian này. DƯƠNG QUÂN |
Bài thứ 888: KỶ NIỆM
* Cảm tác bài thơ Yêu
* Cảm tác bài thơ Yêu
của Thi hữu
Nguyên Trần
Thời gian dần mất tuổi thơ
Hồn nhiên ôm ấp mộng mơ đời mình
Mai đây không phải u minh
Vườn lòng bát ngát hương trinh dịu dàng
Bãi tình không để đồng hoang
Làm cho nét đẹp huy hoàng cô đơn
Bên màu lá mướt xanh rờn
Bướm ong bay đến lượn vờn với hoa
Bức tranh đồi núi biển hà
Có vài vạt nắng chiều tà khói sương
Hàng cây, gốc phố, con đường
Khắc ghi điểm hẹn người thương chuyện trò
Dưới cành sai trái thơm tho
Hay là trong cảnh qua đò chiều xưa
Biết bao kỷ niệm sao vừa
Trào lên đôi mắt cơn mưa lệ mờ
110708
Thời gian dần mất tuổi thơ
Hồn nhiên ôm ấp mộng mơ đời mình
Mai đây không phải u minh
Vườn lòng bát ngát hương trinh dịu dàng
Bãi tình không để đồng hoang
Làm cho nét đẹp huy hoàng cô đơn
Bên màu lá mướt xanh rờn
Bướm ong bay đến lượn vờn với hoa
Bức tranh đồi núi biển hà
Có vài vạt nắng chiều tà khói sương
Hàng cây, gốc phố, con đường
Khắc ghi điểm hẹn người thương chuyện trò
Dưới cành sai trái thơm tho
Hay là trong cảnh qua đò chiều xưa
Biết bao kỷ niệm sao vừa
Trào lên đôi mắt cơn mưa lệ mờ
110708
YÊU
Yêu em anh tập làm thơ
Yêu em từ thuở nằm mơ một mình Yêu em lạc bước u minh Yêu em gót ngọc lung linh dịu dàng Yêu em chiều tím hồng hoang Yêu em giấc ngủ bàng hoàng cô đơn Yêu em cây cỏ xanh rờn Yêu em nhịp thở chờn vờn dáng hoa Yêu em sáng dãy ngân hà Yêu em gối mộng trăng tà ngậm sương Yêu em bóng ngã giáo đường Yêu em nón lá dễ thương học trò Yêu em áo trắng Mỹ Tho Yêu em thầm lặng lỡ đò ngày xưa Yêu em ngàn kiếp không vừa Yêu em mắt lệ cơn mưa mịt mờ . Toronto Mother's Day May 11, 2008 Nguyên Trần |
Bài thứ 889: TỰ NHỦ
Cảm tác bài Nắng và Tóc
Của thi sĩ Mẫn Hồ
Ta tự nhủ không
được yếu mềm
Dù lòng thổn thức
mỗi thâu đêm
Còn trong mắt đọng
màu say đắm
Dang dở đem vào
trong lãng quên
Có phải trời già
làm tủi phận
Hay ta đánh mất mối
tình duyên?
Nên đời đem phủ
màng tang tóc!
Trên đất quê ai vạn
nỗi phiền
240708
NẮNG VÀ TÓC
Giọt nắng ngủ quên trên tóc mềm,
Ngại ngùng ở lại đợi qua đêm.
Nắng mơ tóc xõa chừng say đắm,
Tóc giận nắng hờ luống bỏ quên.
Mộng vỡ, nắng đành ôm tủi phận,
Tình tan, tóc mãi khóc lương duyên.
Tuơng tư nắng cứ buồn xa tóc,
Ước nụ hôn trao, tóc có phiền ?
Mẫn Hồ
|
Bài thứ 890: ĐÀO LỘN HỘT
*cảm tác bài
Đào Ương của thi sĩ Bùi Tiến
Đào lộn hột có từ
thuở nào?
Trên cây nhân thế lạ
dường bao
Mỗl lần đơm trái
đều song quả
Lủng lẳng hai bên
nhánh ngọt ngào
Gây cảm xúc lòng
người háo hức
Sá gì thân thể đến
xanh xao
Miễn sao nếm được
mùi ngon mát
Không biết bên trong
vị chát trào
280708
ĐÀO ƯƠNG
Không
tự vườn Vương Mẫu thuở nào,
Quả
này dáng chẳng khác là bao.
Hây
hây vừa đó còn chua xít,
Mơn
mởn giờ đây đã ngọt ngào.
Thấy
bóng lòng đà như háo hức.
Cầm
tay dạ những quá xôn xao.
Ôi
chao một ngoạm giòn, tươi mát.
Mới
tưởng chân răng đã ứa trào.
Bùi Tiến
Tân
Đào Viên 2006, 2008
|
Bài thứ 891: CẢNH TÌNH RIÊNG
* Cảm tác bài
Tiếng Lòng
của thi sĩ
Nguyễn Thành Tài
Rồi đây cũng về
với thiên nhiên
Trả lại trần gian
chủ nợ phiền
Mà kiếp nhân sinh
đều vay mượn
Đến khi màu tóc
hết sương huyền
Đem chôn dáng ngọc
phô trần tục
Mơ ước linh hồn lạc
cõi tiên
Thành bướm lang
thang bay lượn nhẹ
Trong vườn bồng lai
cảnh tình riêng
070808
TIẾNG LÒNG
Vào rừng hòa nhịp sống thiên nhiên ,
Tâm trí thảnh thơi, xóa muộn phiền.
Nắng chiếu lung linh soi hóc đá,
Lá rơi
xào xạc vọng u huyền.
Suối reo, chim hót , xa trần tục,
Gió thổi .mây giăng , ngỡ cảnh tiên.
Triền núi nghiêng nghiêng chân bước
nhẹ ,
Nghe lòng thanh thản , tiếng lòng riêng.
Nguyễn Thành Tài
|
Bài thứ 892: TAN VỠ
Cảm tác bài
Gõ Cửa Trái Tim
của thi sĩ Mỹ
Linh
Biết nói gì để em hiểu anh
Vì đâu tan vỡ mộng duyên lành
Mỗi người mỗi ngả, hai đầu gió
Ôm ấp sầu thương trổi suốt canh
Như sóng bạc đầu vỗ điệp điệp
Vào bờ, vách đá thét xuyên mành
Trăng thanh soi cát vàng trông đợi
In bước tình nhân nơi biển xanh
110808
GÕ CỬA
TRÁI TIM
Cảm tác bài Gõ Cửa Trái Tim
Của nhạc sĩ Vinh Sử
Âm thầm gõ cửa trái tim anh
Bớt chút niềm riêng ủ mộng lành
Đàn trổi sai cung hiu hắt gió
Tơ chùng lạc phiếm thẫn thờ canh
Ngõ hồn u ẩn vùi cơn điệp
Lưới nhện cô đơn động bức mành
Ai nhốt tình em trong ngóng đợi
Lạnh lùng tên bắn giữa trời xanh
Mỹ Linh
03082008
|
Bài thứ 893: ĐÔI LÚC SẦU LEN
Đời người đôi lúc
sầu len
Tâm hồn đơn độc,
mượn men rượu nồng
Giải cơn chán nản
trên dòng
Sông tình gió thổi
mây hồng lá xanh
Đem thân mòn mỏi
cầm canh
Nhớ xưa dưới ánh
trăng thanh hai người
Trao lời chung thủy
đẹp tươi
Trên môi nở mãi
miệng cười hoa duyên
Giờ đây tiếng nói
dịu hiền
Của ai bay mất, ưu
phiền chưa tan
Làm sao quên được
dung nhan
Người mơ ước được
kết đan bạn đời
Bên nhau hạnh phúc
tuyệt vời
Sẻ chia gánh vác
đầy vơi thăng trầm
Giữ gìn tổ ấm trăm
năm
Không cho giông bão
dã tâm phá tình
Đâu ngờ sớm vội
đăng trình
Đến chân trời mới
để mình xa nhau
Ai ơi có thấy lòng
đau!
Của người ở lại
vương màu thời gian
Đắm say đạp đổ điêu
tàn
Hoang sơ vạn vật, vô
vàn yêu thương
170808
MỘT THOÁNG BUỒN LEN
Chiều
nay một thoáng buồn len
Tâm tư chìm đắm say men rượu nồng
Khơi nguồn ký ức xuôi dòng
Mang nhiều kỷ niệm mơ hồng mộng xanh
Bao lần thao thức tàn canh
Vần thơ dưới ánh trăng thanh nhớ người
Quên sao má ửng thắm tươi
Đam mê ánh mắt nụ cười trao duyên
Quên sao dáng nhỏ dịu hiền
Lời êm giọng ấm bao phiền muộn tan
Vườn loan quyện bóng hồng nhan
Uyên ương sánh bước kết đan duyên đời
Ðàn gieo âm hưởng tuyệt vời
Cùng chung nhịp điệu đầy vơi bổng trầm
Ðường trần ước thệ trăm năm
Hòa minh phượng thúy ghi tâm khắc tình
Người khuê các kẻ đăng trình
Trùng dương diệu vợi để mình xa nhau
Bao mùa dạ xót lòng đau
Sắc hương phai nhạt úa màu thời gian
Giờ đây tuổi xế thu tàn
Tâm chưa lắng dịu muôn vàn nhớ thương
LV
|
Bài thứ 894: CẢM THÔNG
Bài
xướng TL
Buồn vui chia sẻ
đến cùng nhau
Gặp gỡ làm thơ để
giải sầu
Số kiếp sinh ra thân
lữ thứ
Thương nhau chưa đủ
lấp niềm đau
Biệt ly Tổ quốc,
đường sinh tử
Bờ bến Tự do, giữ
nhịp cầu
Tâm sự hàn huyên và
cởi mở
Cảm thông bỏ hết
hiểu lầm nhau
230808
Bài thứ 895: LỆ LÒNG
*cảm tác bài
Chèo Thuyền Kayak
của Thi sĩ
Thanh Hà
Cũng đất cũng trời
cũng núi sông
Cũng giông cũng gió
thổi bềnh bồng
Hạt mưa như lệ lòng
chao đảo
Thương nhớ quê hương
nỗi chất chồng
Mượn bút, trào thơ
tay viết lách
Kể thời khói lửa
đạn pha xông
Hôm nay lang bạt sầu
dâng xoáy
Tận đáy con tim
thổn thức phồng
240808
CHÈO THUYỀN
KAYAK
Mạo hiểm nô đùa với núi sông
Phiêu lưu đổ thác gợn bềnh bồng
Xuôi dòng chảy xiết thuyền chao đảo
Tránh đá nhô cao sóng chập chồng
Cố vững tay chèo tìm nẻo lách
Gắng bền chân nẩy* đổi chiều xông
Chiếc nan dù lật dần con xoáy
Vẫn vượt cheo leo mặc nhức phồng :-{{{
th
24/08/2008
|
Bài thứ 896: ĐA TẠ
Anh gọi không ngừng
em có nghe
Từ chân trời đổ
bóng chiều hè
Gặp trong khoảnh
khắc về anh ước
Cầu bắc ngang duyên
núi biển se
Số phận hai ta hy
vọng được
Ngày mai tiếp tục
nối màn the
Bên nhau khắng khít
không rời bước
Đa tạ trời già đã
kết bè
210808
Bài thứ 897: BIỂN DÂU
*Cảm tác bài
Gió Giao Mùa
của Nữ thi sĩ
Minh Hồ Đào
Thu đến màu xanh lá
bỗng dâng
Đổi màu vàng úa
khắp xa gần
Nhuộm buồn trần
thế bên dâu biển
Hoa nở đẹp xinh
cũng héo tàn
Sinh vật sinh ra về
bụi cát
Bình minh rực nắng
chiều phai dần
Hoàng hôn phủ xuống
sương về lấy
Bóng tối màn đêm
trăng tiếp tân
070908
GIÓ GIAO MÙA
Gió thổi giao mùa cuộn sóng dâng
Tiếng
gầm vang dội khắp xa gần
Từng
cơn nước bạc đơm hoa biển
Nở
giữa màu xanh sớm chóng tàn
Tiếng
hét la đùa trên bãi cát
Mặc
cho nắng chiều ngả nghiêng dần
Trẻ
con người lớn say mê lấy
Cát
biển xây thành lũy cựu tân
Minh Hồ Đào
070908
|
Bài thứ 898:
ÁNH BÌNH MINH
*Cảm tác bài
Học Giữ Mình
của thi sĩ Gia
Linh
Dù cho đứng trước
mọi hoàn cảnh
Bão tố phong ba phá
đẹp xinh
Lòng chẳng bao giờ
thay đổi tánh
Để không hổ thẹn
với nhân tình
Biết rằng tất cả
là hư ảnh
Lẫn lộn vàng thau
muôn vạn hình
Đâu biết cạm bãy
mà né tránh
Mong sao trần thế
mãi bình minh
160908
HỌC GIỮ
MÌNH
Thơ
thẩn thanh nhàn rong dạo cảnh
Khu
vườn hoa lá sắc tươi xinh
Trời thu man mác rèn nhân tánh
Ngõ vắng buồn tênh luyện chí tình
Chẳng để tâm hốn quen ảo ảnh
Không màn thế sự vướng mô hình
Từ đây giả tạo nên lòn tránh
Cố gắng trau dồi ý thiện minh
Gia Linh
|
Bài thứ 899: CỔ THÀNH NƯỚC VIỆT
Cảm tác bài
Thăm Cổ Thành La Mã
Của thi sĩ
Bùi Tiến
Cổ thành nước Việt
có là bao?
Từ trước đến nay
vẫn thế sao
Du khách thập phương
lai vảng tới
Ngắm nhìn kiến
trúc khắc ghi vào
Tâm tư hồi tưởng
muôn ngàn trận
Chiến tích lừng
danh liệmbóng mao
Mộng bá đồ vương
rồi lại cũng
Trở về cát bụi
cốt khô nào
230908
THĂM CỔ
THÀNH LA MÃ
La Mã triều xưa lớn biết bao
Mà nay đổ nát thế này sao
Đền đài hổng mái chim e tới
Cung điện trơ nền khách ngại vào
Văng vẳng gió rung hồi trống trận
Mơ hồ nắng quáng bóng cờ mao
Anh hùng, bạo chúa thôi thời cũng
Một giấc hoàng lương có khác nào
Bùi Tiến
8-2008
|
Bài thứ 900: VIẾNG THÀNH NỘI HUẾ
Cảm tác bài Viếng Malta
Của thi sĩ
Bùi Tiến
Thành nội Huế của
nước Việt ta
Kiên cường gìn giữ
cảnh an hòa
Qua bao thế hệ trong
chìm nổi
Dâu bể điệp trùng
cảnh xót xa
Tràn ngập không
ngừng thân mệt mỏi
Mang chân lựu lạc
héo lòng hoa
Tư do hương sắc chờ
ban phúc
Trở lại quê nhà
viếng Huế ta
230908
VIẾNG MALTA
Thừa nhàn, thuận cảnh, viếng Malta
Đảo quốc an vui cảnh thái hoà
Nhà trắng tường vôi san sát nổi
Biển xanh nước mặn trập trùng xa
Đất khô đá dựng dồn chân mỏi
Trời nắng cây cằn đổ mắt hoa
Cuộc sống tự do là hạnh phúc
Thấy người không khỏi ngậm ngùi ta
Bùi Tiến
9-2008
|
Bài thứ 901: VỐN LIẾNG
*Cảm tác bài
Sợi Tóc Để Quên
Của thi sĩ
Mẫn Hồ
Hiếm có ai không đi
qua cửa học trò
mà bậc cha mẹ có
con đều mang tâm ý
mong mai sau con mình
thành danh toại nhỉ
nên tông đường khuyên
con cháu học mê say...
Để thân khỏi cơ cực
trên cõi đời này
ai cũng thốt lên
lời thành quan niệm
sự học hành đem
lại một vốn liếng
kiến thiết nước
nhà, thế hệ con em.
031008
SỢI TÓC ĐỂ QUÊN
Ngày ấy, em trao tôi tập vở học trò
Có sợi tóc để quên, vô tình hay cố ý ?
Thế mà đã năm mươi năm rồi đấy nhỉ
Nẻo đời xuôi ngược, tình vẫn cứ mê say…
Nơi đáy tim côi còn đọng sợi tóc này
Tôi
hong mãi để không phai màu kỷ niệm
Rồi chắt chiu giữ hoài làm vốn liếng
Của một thời tuổi dại trót yêu em.
Man Ho
|
Bài thứ 902: DÁNG THU
Cảm tác bài
Thu rồi thu
của thi sĩ
Xuân Linh
Lá đổi màu khi
thấy dáng thu
Thướt tha sớm tối
phủ sương mù
Khung trời lãng mạn
thi nhân đến
Gõ cửa tâm hồn thơ
bút ru
Nhịp điệu tiếng
lòng trong cát bụi
Trần ai chìm đắm
mộng tương tư
Nhân sinh quanh quẩn
buồn vui nhỉ?
Tất cả vô thường
mong sớm tu
121008
THU RỒI THU…
Đang đứng quê người ngắm tiết thu
Tới mùa vẫn cứ trở mây mù
Tiễn thu năm trước, buồn thu đến
Đưa hạ tháng rồi, tiếc hạ ru
Tối kể cuộc đời dâng cát bụi
Chiều vui thơ phú, gợi hồn tư
Ngày qua ngày cứ chờ gì nhỉ?
Một góc im lìm tựa tịnh tu
Đặng Xuân
Linh
|
Bài thứ 903:
GIÓ THU
Cảm tác bài Chiều Thu
của TH. Minh Hồ Đào
Thả hồn mơ dưới ánh trăng rơi
Con phố đường khuya lặng tiếng người
Nghe gió thu qua
rung động lá
Giăng màng sương
lạnh áng mây trôi
Tâm tư khép lại cho
thanh thản
Xua nỗi buồn dâng
thắt nghẹn lời
Muốn nói lên đỡ
lờng trống vắng
Từ lâu mong mỏi
cuộc tình ngơi!
261008
CHIỀU THU
Chiều thu nắng tắt lá vàng rơi
Đường phố buồn hiu vắng bóng người
Thoang thoảng gió đưa làn mát lạnh
Trời cao mây xám lửng lờ trôi
Công viên thiếu bước chân lai vảng
Không dấu tình nhân ước hẹn lời
Thơ thẩn mình ta trên ghế vắng
Mong đời cuối chặng được cơ ngơi
Minh Hồ Đào
261008
|
Bài thứ 904: HOANG SƠ
Người đi rồi
ta thấy bơ vơ
Trên phố xưa
chân bước thẩn thờ
Trong nắng chiều lòng ta héo úa
Cánh hoa tim
tan nát nên thơ
Đời ta vừa
chớm vui sầu bủa
Lấp mất
trời xanh mây lững lờ
Bến rước
tương lai người đóng cửa
Ngàn năm ta
thấy bãi hoang sơ
Bài thứ 905: THIẾT THA
Cảm tác bài
Mộng Mơ
của Thi sĩ Lam
Vân
Mưa ngoài song cửa
cùng say
Gió thu thắm lạnh
hình hài tha hương
Bao năm chờ đợi
tình thương
Cách nhau gần lại
điểm hường trên môi
Từ khi lang bạt xa
xôi
Nghìn trùng giọt
lệ đọng đôi mắt tình
Làm phai hương phấn
má xinh
Trai thanh gái lịch
nói mình hết ta
Trăm năm tình nghĩa
thiết tha
Đường trần hoa ước
nở hòa nụ mơ
Rộ trên cành nhánh
lá tơ
Dù cho dâu bể vững
bờ Sông Tương
021108
MỘNG MƠ
Trường canh gối mộng nồng say
Mơ hoa trải lối gót hài dáng hương
Bao lời âu yếm thân thương
Hây hây má ửng tô hường vành môi
Ru êm ảo tưởng xa xôi
Đong đưa giác cảm lứa đôi diễm tình
Vườn loan cỏ mướt hoa xinh
Hương yêu ngát tỏa riêng mình với ta
Long lanh ánh mắt thiết tha
Khơi nguồn mộng ái chan hòa duyên mơ
Lưới tình bủa chặt đường tơ
Lâng hồn lãng tử đến bờ sông Tương
Lam Vân
|
Bài thứ 906: MƯA...
Cảm tác bài
Nắng
của TH Mỹ Linh
Mưa đến làm tắt
nắng
Trời trong xanh biến
rồi
Vạn vật vào yên
lặng
Trổi lòng người
sầu ơi!
Hỏi trời sao vẫn
chơi
Đùa mưa rơi khắp
ngõ
Giỡn cợt cùng cơn
gió
Đưa lá vàng bay đâu
Không kể ngày đêm
thâu
Mong ước mơ tròn giấc
Dù biết đời buồn
thật
Niềm vui ít vỗ về
Tâm hồn lạc đam mê
Sau những lần tha
thiết
Tình ai không hũy
diệt
Trong trái tim của
ta
Bóng hình chẳng
rời xa
Đường trần đi một
hướng
Gian truân không ảnh
hưởng
Một khi đã đồng tâm
Dìu dắt nhau và
châm
Rót lời ấm như
nắng
Xé tan mây thầm
lặng
Đem sương mù phủ
nhau
091108
NẮNG ...
Đi
đâu tìm làn nắng
Nàng
đã ngủ yên rồi
Hạt
mưa rơi thầm lặng
Khẽ
bảo đừng em ơi !
Hỏi
nắng chẳng buồn chơi
Lá
vàng phơi đầy ngõ
Vụt
bay theo luồng gió
Lại
thẫn thờ nơi đâu
Gởi
lời nhắn canh thâu
Mai
khi trời trở giấc
Mong
một điều rất thật
Được
hơi ấm vỗ về
Nắng
hỡi ! phải cơn mê ?
Khi
tình yêu tha thiết
Buông
vần thơ bất diệt
Nồng
nàn cõi riêng ta
Thu
đến gọi mây xa
Đi
về đâu muôn hướng
Một
chút gì âm hưởng
Hạ
sẽ hoài trong tâm
Nguồn
hạnh phúc em châm
Ấy
chính là mùa nắng
Mây
trôi cùng gió lặng
Hé
ánh hồng trao nhau
Mỹ Linh
09/11/2008
|
Nhận được bài xướng có
tám câu !
Chủ đàn thông báo anh đi
đâu?
Hôm nay mới biết anh cao
tuổi !
Thường bị ốm đau chớ có
rầu !
Tình thân
Minh Hồ
907.HĂNG RẾT*
Đau đớn vô cùng khi nhức răng
Mỗi lần như thế mất thêm răng
Đến khi cao tuổi
thì trong miệng
Chẳng có còn ai
đầy đủ răng
Mắt lại mờ tai
nghe loáng choáng
Đông về gió lạnh
buốt hàm răng
Xoay vần sinh vật
trong trời đất
Răng có rồi rụng
nên hết răng
141108
Đã
đến phiên mình góp tám câu !
Cố
đi tìm ý, biết tìm đâu ?
Thôi
đành tâm sự người cao tuổi !
Cái
tuổi mà ai cũng phát rầu !
Thân
mến
Nguyễn Thành Tài
TUỔI GIÀ
Lúc mới
sinh ra chưa mọc răng
Tới nay bảy
mấy chẳng còn
răng
Cơm ăn nhểu
nhão đau vành miệng
Cháo húp
phì phào khổ nướu răng
Mắt mũi lờ mờ
nhìn loáng choáng
Chân
tay loạng quạng té nhăn
răng
Ngẫm hay quy luật trong trơì đất
Chịu phép cho rồi biết nói
răng
Nguyển-Thành-Tài
|
Bài thứ 908: QUA CƠN MÊ
Cảm tác bài Tâm sự dưới trăng
của TH Bùi Tiến
Một thời hưng phấn
đã còn đâu
Những ước mơ tan
biến đã lâu
Hình bóng yêu thương
đầy nỗi nhớ
Nghe buồn thân phận
kiếp tằm dâu
Dệt thêu tơ sợi
tình luôn ngỡ
Lấp khoảng xa xăm
một hố sầu
Ngọn nắng lên màu
vàng rạng rỡ
Bầu trời trong sáng hết canh thâu
Nov 22.08
TÂM SỰ DƯỚI
TRĂNG
Đã từ đâu đến sẽ về đâu
Một đấu kê vàng nấu cũng lâu Lên xuống chưa từng voi với chó Đổi thay sao lắm biển cùng dâu Soi gương ngại thấy phơ phơ bạc Nhấc chén e thêm sóng sánh sầu Tâm sự vơi đầy duy chỉ có Một vầng trăng tỏ giữa đêm thâu Bùi Tiến Nov 12, 2008 |
Bài thứ 909: NĂM NĂM NỒNG THẮM
Họa bài Sinh
Nhựt Tứ Linh Văn Học của TH Nguyễn Gia Linh
Mặc bao lá
vàng đã lìa cây
Cây vẫn đâm
chồi mọc nhánh đây
Trổ nụ hoa
tình không ngớt trái
Văn thơ thơm
tỏa khắp trời mây
Đôi khi mưa
gió làm tơi tả
Phong cảnh
thiên nhiên chẳng đổi vầy
Trang chủ Tứ
Linh tồn tại mãi
Mừng năm năm
nồng thắm tràn đầy
251108
SINH NHỰT TỨ LINH VĂN HỌC
Tứ
Linh Văn Học được năm cây
Thắp
ngọn nến hồng sáng đó đây
Trải
rộng đường xa xuôi sóng nước
Giăng
dài xóm nhỏ lướt trời mây
Thôn
quê giữ vững tình lân cận
Phố
thị canh tân phút hiệp vầy
Gởi
đến những người thân quý mến
Bao
ngày thơ mộng sắc hương đầy
Nguyễn Gia Linh
|
Mỗi tuần
đọc một bài thơ xướng
Biết Đến
Khi...nào gặp mặt nhau
Mai Này hay
tới ngàn sau
Vần thơ đối
ẩm bớt sầu pha phôi
Bài thứ 910: ĐẾN KHI...
Họa bài Mai này
của TH Mẫn Hồ
Nỗi nhớ
ngày xưa những cuộc chơi
Bắn bi, bịt
mắt xúm nhau cười ?
Mỗi lần
thắng trận tung tăng nhảy
Hình ảnh
hồn nhiên không thể vơi
Lớp bụi
thời gian chồng chất mãi
Ngậm ngùi
thương tiếc suốt bên đời
Thời yêu dấu
cũ in sâu đậm
Cho đến khi
từ biệt đất trời...
301108
Hôm nay đến lượt đưa bài xướng
Viết vội MAI NÀY..., tưởng đến nhau.
Tình thân giữ trọn trước sau,
Một khi vắng bạn dạ sầu chia phôi.
MAI NÀY…
Mai này vắng bạn lấy ai chơi,
Đâu nẽo đường vui rộn tiếng cười ?
Chung rượu từ ly chưa kịp cạn,
Nỗi lòng tâm sự chẳng hề vơi.
Nợ duyên gắn bó mơ tròn kiếp,
Tình nghĩa thâm giao ước một đời.
Đôi ngã chia xa sầu ảo não,
Mình tôi đơn lẻ ở bên trời…
Thân
kính,
Man
Ho
|
Bài thứ 911: MỘT CƠN MỘNG...
Họa bài Một
giấc mơ của TH Thanh Hà
Cành lau lượn theo
gió
Tựa sợi tóc tung
bay
Bên bờ vai gầy mỏng
Tháng ngày trải
đắm say
Một bóng hình man
man
Trong tim dấy động
tràn
Tiếng yêu mùa thương
trổ
Nở hoa tình mênh
mang
Vườn lòng hương
ngát dâng
Nguồn nhớ nhung bâng
khuâng
Âm thầm ôm khao khát
Dù gặp nhau một
lần...
Cái nhìn âu yếm
gởi
Đem vào cơn mộng mơ
Chập chờn nghe
tiếng gọi
Gói tâm tư lời thơ
Mỗi khi trời thu
đến
lá vàng rơi rớt
đầy
Lót chân người êm
bước
Nhẹ như một làn mây
061208
MỘT GIẤC MƠ...
Nhánh sậy vừn trong gió
Như tà áo trắng bay
Trong chiều vàng nắng nhẹ
Mong đợi bóng tình say
Bãi cát vàng miên man
Từng cơn sóng vỗ tràn
Rong rêu bên sõi đá
Ấp ủ nỗi niềm mang
Triều dương dâng mãi dâng Con nước cuốn bâng khuâng Mang tận lòng sâu thẳm Bao vương vấn những lần... Biển cả xanh hy vọng Chan hoà vạn ước mơ Như lòng anh trải rộng Dào dạt mỗi vần thơ Ưu tư con ốc nhỏ Ôm giấc mộng đong đầy Mơ hải âu tung cánh Muôn đời bên áng mây..
.Thanh
Hà
|
Bài thứ 912:
NHỚ MÙA ĐÔNG NÀO
Họa bài Nhớ mẹ
đêm đông của TH Minh Hồ Đào
Thân lữ thứ ôi muôn
trùng trắc trở
Đời không còn như gấm lụa tơ nhung
Mấy mươi năm ôm đau
đớn nơi vùng
Vùng đất lạ mang
chung niềm mong đợi
Ngày không xa người
khắp nơi hồ hỡi
Trở về quê ngưng
gởi đến phương xa
Những lá thư tâm sự
mơ thiết tha
Một mùa xuân thái
hòa đầy hạnh phúc
Thân lữ thứ ôi muôn
trùng thoi thúc
Từng canh thâu ao
ước thú điền viên
Tuổi hoàng hôn không
u ẩn sầu riêng
Thôi đơn độc than
phiền cho số kiếp
Đến khi nào người
hết mang căn nghiệp
Gió ngoài khơi liên
tiếp thổi điêu linh
Gây nhân gian tan tác
sắc hương tình
Không chút nắng
bình minh ban rực rỡ
Hôm nay đây vẫn chưa
phai lo sợ...
Mỗi khi thời tiết
thay đổi bất thường
Nhớ đông nào biển
cuồng giận không thương
Đã cướp mất thiên
đường đang nhựa sống !
141208
NHỚ MẸ ĐÊM
ĐÔNG
Đời tha hương đêm về luôn trăn trở
Thuyền thời gian mãi chở khối nhớ
nhung
Hình bóng mẹ còn biền biệt tận vùng
Tiền Giang nỗi niềm chung lòng ngóng
đợi
Ngày mai đây tình thân trong hồ hỡi
Sống quây quần hết gởi lá thư xa
Kể đời gian truân hai ngả thiết tha
Đêm Giáng Sinh chan hòa bầu hạnh phúc
Đời tha hương đêm về tâm thoi thúc
Mơ thiên đường trổi khúc nhạc đoàn
viên
Trên quê xưa chôn liệm hết niềm riêng
Qua giông bão, ưu phiền than số kiếp
Biết bao giờ nhân sinh ngưng căn nghiệp
Sóng trùng dương thôi tiếp cảnh điêu
linh
Trần thế không còn biển cả vô tình
Che mất ánh bình minh màu rực rỡ
Mẹ kính yêu đông về con lo sợ...
Nhìn tuyết rơi nhịp thở như khác
thường
Nghe con tim thắt thêm sợi dây thương
Tình mẫu tử vô lường nguồn mật ngọt!
Minh Hồ
Đào
131208
|
Bài thứ 913: KIẾP LƯU VONG
Bài Xướng
TL
Hết thu cây trụi lá
sang đông
Tuyết lả tả rơi che
nắng hồng
Dưới ánh mặt trời
trong một thoáng
Sương mù ảm
̣đạm phủ mênh mông
Lữ hành cô độc
niềm ao ước
Bát ngát hương yêu
khắp cõi lòng
Tan nhức tim đau,
tàn phá kiếp
Người lâm vào cảnh
sống lưu vong
201208
Bài thứ 914: VẪN
CHỜ TIN MỚI
Họa bài Xuân Dân
Tộc của TH Nguyễn Gia Linh
Mấy mươi năm vẫn chờ tin mới
Hình ảnh tình thân cứ luyến vương
Kẻ ở người đi luôn nhắn gởi
Tâm thư giử chặt mối yêu thưong
Dù cho cách trở muôn ngàn lối
Tâm quyết cùng chung hướng một đường
Khôi phục nước non, đời đổi cội
Tự do – Thanh bình
mãi quê hương
271208
XUÂN DÂN TỘC
(Xuân Kỷ Sửu)
Quê
người đất khách chờ Xuân mới
Thắm
thiết tim lòng mãi vấn vương
Vạn
liễu xinh tươi thân mến gởi
Ngàn
mai nở rộ chúc mừng thương
Muôn
người hớn hở chung tìm lối
Một
thuở reo vui hợp mở đường
Ý
nghĩa nào hơn cùng thấm gội
Bàn
thờ Tổ quốc ngạt ngào hương
Nguyễn Gia Linh
26-12-2008
|
Bài thứ 915: TƯƠNG TƯ
Cảm tác bài
Cảm Hoài của thi sĩ BN
Cánh hoa sầu theo gió tư tương
Mây luyến lưu mưa chiều lạ thường
Bóng nắng hồng trải đường lặng lẻ
Bước chân người vạn nẻo yêu thương
Dù nơi nào chẳng vùi hồn phách
Sông núi, rừng sâu, biển đoạn trường
Lữ thứ trong tim ghi khắc dấu
Bóng quê nhà trân quý lòng vương
Cánh hoa sầu theo gió tư tương
Mây luyến lưu mưa chiều lạ thường
Bóng nắng hồng trải đường lặng lẻ
Bước chân người vạn nẻo yêu thương
Dù nơi nào chẳng vùi hồn phách
Sông núi, rừng sâu, biển đoạn trường
Lữ thứ trong tim ghi khắc dấu
Bóng quê nhà trân quý lòng vương
CẢM HOÀI
Thuyền đi lạc bến chìm sông tương
Khắc khỏai canh thâu nhớ lạ thường Ngắm ánh trăng soi buồn bóng lẻ Nhặt vì sao rụng chạnh niềm thương Chân trời bão rớt tan hồn phách Góc biển mưa giăng hút dặm trường Bạt cánh chim di không để dấu Còn chăng thăm thẳm cõi sầu vương Bạch Nga |
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire