Nombre total de pages vues

dimanche 18 décembre 2016

Năm 2007 (531-561)


Bài thứ 531 : XÓT XA

Đau đớn tình cùa tôi
Tàn theo bước ai rồi
Mộng ước vào hư ảnh
Réo rắt hồn chơi vơi

Trên môi đọng vị đắng
Lắp mất đi những lời
Chìm xa trong hoang vắng
Biết nói gì ai ơi !

Từng phút giây nhớ nhung
Thời gian đẹp vô cùng
Không nguôi dù ai đã
Đem tình xưa đóng khung

Mà một thời say đắm
Hé nhụy hoa tim xinh
Tha thiết trời yên lặng
Không tan ánh bình minh

Tôi cười vui hôm qua
Ngày nay thế lệ nhòa
Đàn lòng ngân nga trước
Đổi thành nhịp xót xa!
110407

Bài thứ 532 : MẤT NÉT THƠ NGÂY

Yêu thương một bóng hình
Mà tôi đặt lòng tin
Trong tâm hồn tinh khiết
Tuổi ngọc giữa bình minh

Vườn hoa tim buổi sáng
Nắng vàng chiếu lung linh
Trên thảm đời lai láng
Giọt sương mơ chân tình

Xuân đến rồi hạ sang
Thu qua đông lại tàn
Ngày tháng trôi dần mãi
Tiếng người vẫn chưa vang

Câu chúc mừng đôi lứa
Cận kề mãi bước đường
Bầu hạnh phúc chan chứa
Dẫu trần gian nhĩu nhương

Vẫn yêu thương một người
Lòng tin chẳng cho vơi
Dù tâm hồn trót để
Nét thơ ngây mất rồi !

Bài thứ 533 : ƯỚC AO

Ước ao có lại ngày xưa
Núi sông một dãy tình đưa đến đầy
Lòng người thương mến nhau thay
Thôn làng thành thị đó đây hát mừng

Mỗi lần đình đám tưng bừng
Trai thanh gái lịch không ngưng hẹn hò
Trẻ già chẳng nét âu lo
Sáng chiều hai buổi đói no chẳng màng

Trăng thanh trải cánh đồng vàng
Gặt mùa lúa chín chứa chan tình người
Đổi trao câu đối không vơi
Xé màn đêm phủ đất trời tịch liêu

Ước ao có lại một điều
Quê hương tụ lại tình yêu đồng bào
Phân ly khắp nẻo trời Âu...
Bao năm ròng rã khát khao có ngày...

Bài thứ 534 : SAIGÒN
 TRONG TIM NGƯỜI

Trong tim ta mãi gọi Sàigòn
Không bao giờ đổi tên con đường nào
Dù cho non nước lao nhao
Thiên thu vẫn giữ trước sau một lòng

Sàigòn là Hòn ngọc Viễn Đông
Tuyệt vời say đắm cõi lòng khách du
Đến xem trông  nét đặc thù
Sàigòn cổ kín mặc dù bao phen...

Chiến tranh khói lửa triền miên
Đến ngày trời đất tối đen đổi đời
Rừng người đành bỏ lìa nơi
Chôn nhau cắt rún, tìm trời tự do

Xứ người dù được ấm no
Riêng ta luôn thấy nhớ đò  Thủ Thiêm
Saigon thành phố trong tim
Người đi hay ở gọi tên Saigòn!

Bài thứ 535 : BAO NHIÊU THÁNG TƯ RỒI

Bao nhiêu tháng tư rồi
Người vẫn còn xa xôi?
Chưa bao giờ trở lại
Thành phố xưa đợi người!

Tâm não đầy nhung nhớ
Buổi đưa thuyền ra khơi
Tình vẫn còn trắc trở
Đã bao nhiêu năm trời!

Bao nhiêu tháng tư rồi ?
Nước mắt vẫn tuôn rơi!
Khi nào mới ngừng chảy
Cho hết lạnh lòng người ?

Đau đớn mãi chồng chất
Sau trang sử đổi đời
Quê hương cứ dần khuất
Người theo thuyền ra khơi…

Bao nhiêu tháng tư rồi ?
Tiếng người vẫn than ôi!
Sao không thoát nghèo khổ
Trong số kiếp làm người

Tháng tư nào có lại
Đất mầu mở trổ hoa?
Hương hạnh phúc, mãi mãi
Tự do trên nước nhà!  
·         Nhạc sĩ Lmst phổ nhạc 140407
·         Ns. NHT phổ nhạc
  
Ns. NHT phổ nhạc

 Bài thứ 536 : CƠN MƯA CHIỀU

Ngồi nhìn qua ô cửa
Cơn mưa chiều mịt mù
Màu trắng đục như chứa
Sầu giăng phủ tâm tư

Nghe linh hồn giảy dụa
Đọc lại từng giòng thư
Dù biết không còn nữa
Từ lúc em giã từ

Nguồn vui tôi vơi cạn
Theo bóng người sang sông
Nụ hoa tình đầu chớm
Bị giọt mưa xoáy lòng

Ngồi nhìn qua ô cửa
Hạt mưa vẫn chưa ngưng
Mây đen còn vần vũ
Khi nào trời sáng bừng?
150407

Bài thứ 537 : NGHÌN TRÙNG NHUNG NHỚ

Đường chiều lặng lẽ bên nhau
Bước đi gõ nhịp nghe sầu trái tim
Than van gọi gió mây tìm
Hương hoa ngày tháng êm đềm trốn đâu?

 Nồng nàn, ngọt mật đêm nào
Lời yêu từ đáy lòng trào môi hôn
Cuộc tình chuẩn bị vùi chôn
Khung trời thơ mộng, tâm hồn tình nhân

Vấn vương âu yếm bâng khuâng
Trong giây phút nữa sang phần cách xa
Nghìn trùng nhung nhớ trăng ngà
Cuộc đời tưởng thoát băng qua đoạn trường

Ngờ đâu vẫn trói tang thương
Anh ôm đơn độc một phương trời này
Hỏi rằng đau đớn hôm nay
Dở dang , trọn vẹn kiếp này bởi đâu?

Bài thứ 538 : VĨNH VIỄN XA EM

Nghe tình yêu uất nghẹn lời
Lòng anh giá lạnh dù trời hạ sang
In sâu ánh mắt ngỡ ngàng
Gió lay cành mộng gãy ngang chẳng ngờ

Phố chiều hoang vắng bơ vơ
Đôi chân mỏi mệt, thẩn thờ hồn anh
Vầng trăng một nửa cầm canh
Sáng không đủ sức phá thành lãng quên

Bóng hình xa cách triền miên
Nguồn vui tẩn liệm khi thuyền ra khơi
Mang theo duyên kiếp một người
Anh yêu say đắm, tuyệt vời niềm tin

Tưởng cây đời trổ hoa tình
Sắc hương là của riêng mình trăm năm
Anh đang làm kiếp con tằm
 Bao nhiêu trăng khuyết, trăng rằm nhớ em

Nghe tình yêu trách anh thêm
Vạn lời trút tội yếu mềm đôi môi
Cho nên hạnh phúc đổi ngôi
Ái ân vĩnh viễn xa xôi không về!
160407

Bài thứ 539 : BỎ LẠI HÀNH TRANG

Gọi tên em mỗi độ hoàng hôn
Kỷ niệm quay về lắng dịu buồn
Từ lúc em đi, anh liệm kín
Trái tim nồng thắm bị vùi chôn

Gọi tên em mỗi bóng chiều buông
Để nhớ hai ta tập diễn tuồng
Chức Nữ - Ngưu Lang, mùa tháng bảy
Qua cầu ô thước lệ trào tuôn

Bao giờ ai muốn cảnh chia ly
Khi đã yêu nhau mộng ước gì...?
Chàng Thiếp mai sau trong mái ấm
Gia đình hạnh phúc, chẳng sầu bi!

Ngờ đâu em cất bước ra đi
Cùng với ai che tuổi dậy thì
Bỏ lại hành trang anh chuẩn bị
Phụng hoàng gắn bảng chữ vu qui! 
160407

Bài thứ 540 : MỞ CỬA VƯỜN YÊU

Vườn yêu mở
Cửa con tim
Hoa tình nở
Bướm bay tìm

Nhụy hương phấn
Gây luyến vương
Rực rỡ nắng
Khắp nẻo đường

Tình thơ mộng
Ước tương lai
Cùng chấp cánh
Bay suốt đời

Vườn yêu mở
Cửa lòng anh
Đừng trắc trở
Tơ duyên thành
*
Vườn yêu mở cửa con tim
Bướm bay vờn lượn hoa tìm nhụy hương
Nắng vàng rực rỡ con đường
Tình thơ mộng ước luyến vương tháng ngày

Chờ em thả bước tương lai
Cùng anh chấp cánh tung bay suốt đời
Hồn nhiên chẳng nghĩ xa vời
Hoa xuân nở dưới bầu trời trong xanh

Vườn yêu mở cửa lòng anh
Em ơi! Say đắm duyên thành chẳng xa
Trần gian huyền hoặc hai ta
Đưa vào tuyệt đỉnh như là thâm cung
170407

Bài thứ 541 : TÌM DẤU XƯA

Giọt nước mắt
Từ nguồn vui
Theo anh dắt
Về bên chồng

Giọt nước mắt
Từ suối buồn
Khi chia cắt
Tình ta buông

Người yêu hỡi!
Có nghe không
Bao giờ cỡi
Lớp cay nồng

Tay anh với
Hái trái không
Nên chẳng tới
Chân trời hồng

Xa vời vợi
Mùa xuân tươi
Đời băng giá
Tuyết tuôn rơi

Giọt nước mắt
Như hạt mưa
Xoáy mặt đất
Tìm dấu xưa

Bài thứ 542 : EM CÓ BIẾT

Em có biết
Phương trời nầy
Sầu da diết
Lá thu bay...
Bay mải miết
Che bóng mai
Chìm tha thiết
Hạnh phúc đây
Bờ tuyệt vọng
Ước mơ xây
Lâu đài mộng
Cửa tương lai

Em có biết
Tóc phai màu
Nào muốn biết
Ngày xa nhau
Để hủy diệt
Cuộc tình mình
Trong cay nghiệt
Tắt bình minh
Lời vĩnh biệt
Còn vấn vương
Hồn đơn chiếc
Nhịp yêu thương

Bài thứ 543 : KỶ NIỆM CHƯA PHAI

Bao kỷ niệm
Vẫn chưa phai
Dù tẩn liệm
Tình nồng say
Đi tìm kiếm
Mãi không thôi
Nỗi nhớ quyện
Mộng xa xôi
Đã tan biến
Hoa ái tình
Trong dâu biển
Đầy niềm tin
Nặng lưu luyến
Đến bạc đầu
Không lay chuyển
Dù mất nhau
Bao thế kỷ
Lời đá vàng
Câu chung thủy
Còn tỏa lan?

Bài thứ 544 : HÃY CÙNG NHAU ĐI

Hãy đi cùng anh
Xây đắp mộng thành
Cho gần nhau mãi
Dù túp lều tranh

Hãy cùng anh đi
Khép cửa sầu bi
Khóa cổng ngang trái
Chôn ngày chia ly

Hãy đi cùng nhau
Xa lánh bể dâu
Suối nguồn nước mắt
Soi mòn canh thâu

Hãy đi cùng anh
Tô điểm duyên lành
Tháng ngày hoa bướm
Đơm nở xuân xanh

Hãy cùng nhau đến
Tương lai sáng ngời
Bên đời thánh thiện
Thánh thiện không vơi

Bài thứ 545 : NHỚ LỜI NÀO CHO NHAU

Nhớ lời nào cho nhau
Ngọt mật buổi ban đầu
Thành điệu ru giấc ngủ
Cô đơn lúc canh thâu

Nhớ lời nào dấu yêu
Một lần đến trời chiều
Hạ xưa thoáng giây phút
Lãng quên đời quạnh hiu

Mênh mông niềm tin mất
Nghe tiếng sầu muôn trùng
Bàn tay ôm mặt khóc
Âm thầm tuôn nhớ nhung

Lời nào trong khó nhọc
Đi tìm cánh đồng thương
Dưới ánh mặt trời mọc
Vạn vật tươi vô lường

Nhớ lời nào cho nhau
Cất giữ đến bạc đầu
Để nuôi dưỡng mầm sống
Kiếp người có bao lâu

Bài thứ 546 : GẶP NHAU

Gặp gỡ nhau
Ta xây lại
Vườn tình ái
Đổ ngày nào
Trong cơn bão
Đến bất thần
Gây thảm não
Lệ trào dâng

Gặp gỡ đây
Hoa đơm nụ
Sau đêm ngủ
Nở tương lai
Hòa nhịp thở
Nhẹ như mây
Che trắc trở
Tình đắm say

Gặp gỡ rồi
Hết xa xôi
Mùa xuân tới
Đời lên ngôi
Vòng tay nối
Lớn mãi thôi
Sẽ từ chối
Héo miệng cười

Bài thứ 547 : TA MUỐN

Ta muốn gió cuốn
Bay hết lá đau
Nhánh sầu rụng xuống
Cho đời đơm màu

Mùa xuân ra lá
Hoa nở xinh tươi
Hương thơm khắp ngả
Trời đất – Lòng người...

Ta muốn gió thổi
Mây  thương đưa về
Phương này mòn mỏi
Mong chờ bốn bề

Sau màn đêm tối
Ngày mai bình yên
Tơ lòng gỡ rối
Tình ca triền miên

Ta muốn dừng gió
Mưa lòng hãy ngưng
Tàn phai trôi mất
Đem đến vui mừng

Bài thứ 548 : LỜI VÀNG CHUNG THỦY

Lênh đênh kiếm bến tìm bờ
Thuyền trên biển khổ bao giờ lặng yên
Yêu thương trở lại con tim
Ước mơ luôn được gắn liền tình nhân

Sắc hoa tô điểm mùa xuân
Rộn ràng ông bướm vô ngần đắm say
Phấn hương trong nắng ban mai
Sưởi lòng ấm áp, sau ngày lập đông

Rền vang tiếng pháo đơm bông
Trước giờ khai mạc tuổi hồng đăng quang
Trăm năm thiếp thiếp chàng chàng
Lâu đài hạnh phúc không tan đậm đà

Đường tình toả ánh trăng ngà
Mênh mông trời mộng, ngân nga dạt dào
Lời vàng chung thủy thuở nào
Khắc ghi mãi mãi, qua bao kiếp người


Bài thứ 549 : CHỜ ĐỢI

Bao nhiêu năm chờ đợi
Trông em như bóng chim
Anh vẫn luôn nghĩ tới
Dù thời gian lặng yên

Dù chưa nhận tin mới
Anh cầm vững lòng tin
Sẽ có ngày thay đổi
Tan biến cơn ưu phiền

Trả lại hồn phơi phới
Như thuở nào mới quen
Bao nhiêu năm mòn mỏi
Thắp lửa lòng soi đêm

Để thấy em ẩn hiện
Từng giấc ngủ chưa yên
Gió vi vu lay chuyển
Cây lá kêu triền miên

Hạt sương rơi tô điểm
Thảm cỏ xanh mướt thêm
Cho ngày mai diện kiến
Ánh bình minh khắp miền...
190407

Bài thứ 550 : BÓNG NGÃ ĐƯỜNG CHIỀU

Những chiều gió không ngừng
Ngày còn nắng rưng rưng
Anh cùng em thả bước
Đường dài ngắn vô chừng

Đôi bóng ngã về trước
Thấy nhịp tim lâng lâng
Giữa nỗi buồn rưng rức
Trộn lẫn lệ sầu dâng

Bủa vây hồn kiệt sức
Vì phá bờ cách ngăn
Bảo vệ đời hạnh phúc
Cho hết khoảng đường trần

Bờ môi thấm vị đắng
Vô lường thấu tâm can
Men cay nồng chẳng lắng
Dịu đau đớn tình nhân

Bài thứ 551 : KHI NÀO

Khi nào giọt lệ cạn
Trong mắt môi con người
Đã héo bao năm tháng
Sau một cuộc đổi đời

Quê hương dần xa vắng
Người lần lượt ra khơi
Chẳng sá gì sinh mạng
Còn sống hay lìa đời

Khi nào dứt than oán
Kiếp người thay thú cầm
Trong hạng người ẩn dạng
Lòng độ lượng từ tâm

Nhưng hằn sâu nuôi dưỡng
Mầm móng diệt âm thầm
Những trái tim dĩ vãng
Vì lầm lỡ  đành câm

Khi nào trời sáng lạng
Không còn cảnh mưa dầm
Hay cơn sốt hạn
Gây thảm não nhân gian

Thú dữ về rừng rú
Trả bình yên xóm làng
Người đi về đông đủ
Kiến thiết giang san

Cây Tự Do bừng trổ
Hương hạnh phúc tỏa lan
Trong khung trời Dân chủ
 Xây mái ấm vô vàn...
200407

Bài thứ 552 : BÓNG VÀ HÌNH

Hình còn đây
Bóng mất rồi
Hôm qua thấy
Nay đổi thay

Hình gấp lại
Nét gãy đôi
Hình mãi mãi
Tiếc hoài thôi

Bóng biền biệt
Hình ngậm ngùi
Nhớ tha thiết
Bóng không nguôi

Hình đơn chiếc
Chẳng niềm vui
Bóng có biết
Hình nếm mùi

Sầu da diết
Lúc bóng khui
Mở màn tiệc...
Hình ngủ vùi

Không muốn thức
Để hồn nuôi
Tim đau nhức
Máu ngược xuôi

Trong lòng ngực
Hơi thở lùi
Từng giây phút
Mắt dần đui!

Bài thứ 553 : CÁNH DIỀU TÌNH

Ngước lên  thấy muôn điều
Cúi xuống nhìn bao nhiêu...
Hình ảnh đẹp trần thế…
Cuộc đời phũ phàng nhiều?
*
Ước mơ giữ bao lâu
Hy vọng đến khi nào
Gió ơi ! Hãy mau thổi
Cánh diều tình bay cao
*
Không lường khoảng cách xa
Gió thổi diều quá đà
Giữa không gian vời vợi
Nhỏ dần cánh diều ta
*
Ngước lên thấy trời cao
Cúi xuống nhìn đất sầu
Hồn ta vào lạc lỏng
Giữa đường trần bể dâu
*
Tay ta kéo diều về
Hối hận phút đam mê
Cho diều lên cao vút
Cuối cùng nhận tái tê
*
Là dây diều bỗng đứt
Cánh diều theo gió bay
Cầm cuộn chỉ ray rứt
Ta mất diều trong tay!
210407

Bài thứ 554 : NGẢ RẼ ĐƯỜNG ĐỜI

Cuộc đời bao nỗi đau lòng
Tuông dài giọt lệ sầu trong đêm về
Nhớ nhung hình bóng say mê
Bây giờ xa vắng bốn bề lạnh tanh

Em đi biền biệt đời anh
Từ đây vỡ trái duyên lành còn đâu
Chứa chan nồng thắm một bầu
Thời gian đôi lứa yêu nhau để dành

Mai này vôi thấm trầu xanh
Trăm năm quấn quyện bên cành cau tươi
Đơm bông ân ái tuyệt vời
Trong hồn ấm áp không vơi lửa tình

Ngờ đâu sớm nhạt màu xinh
Hoa tim anh đã giữ gìn nhụy hương
Hôm nay héo úa bên đường
Đường đời ngả rẽ vấn vương kiếp người

Bài thứ 555 : TRĂNG SAO

Thương nhau ngày đợi đêm mong
Tương lai sáng rực cầu vòng lương duyên
Biển xa vùng núi dính liền
Cuộc đời cuối chặng triền miên đậm đà

Thắm tươi thơm ngát bao la
Muôn phương gió gọi mây qua hữu tình
Nắng vàng trong ánh bình minh
Xuyến xao vương vấn bóng hình có nhau

Dấu yêu ghi khắc ngàn sau
Một lời thề nguyện chẳng đâu nhạt mờ
Vẫn còn vĩnh viễn hồn thơ
Như ngày mới gặp vô bờ sóng dâng...

Thuyền yêu cố lái vô gần
Bến đời trổ nụ tầm xuân dạt dào
Ngất ngây hương thấu chiêm bao
Thấy trăng sáng với vì sao lạc đường...

Bài thứ 556 : BƯỚC NHẸ VÀO ĐỜI

Tháng năm vượt núi băng đèo
Chân trời góc bể luôn đeo gánh chờ
Mong ngày trọn vẹn niềm mơ
Tình yêu hội tụ bên bờ ái ân

Vườn hoa tim nở một lần
Nhụy hương lan tỏa mùa xuân cuộc đời
Bên nhau hoa bướm không vơi
Lượn vờn trong nắng mặt trời sáng mai

Tháng năm chẳng ngại đường dài
Xa xăm tìm gặp tỏ bày nhớ nhung
Nhiều đêm thức nghĩ mong lung
Trong lòng lo sợ vô cùng tương lai...

...Một trong hai đứa đổi thay
Tình yêu cất cánh tung bay mất rồi
Trong tim bóng mới, thay ngôi
Người sau đến trước lên ngồi trăm năm

Xin đừng có cảnh sầu câm
Tuôn rơi lệ tiễn ngàn năm mịt mù
Xuân sang Hạ đến qua Thu...
Linh hồn kêu án cầm tù tội yêu!

Khát khao gió lặng muôn chiều
Đường tình rực rỡ mỹ miều biết bao
Cửa thành mở rộng nghênh chào 
Lứa đôi thả bước nhẹ vào đài trang 

Bài thứ 557 : VỀ CÁT BỤI

Lòng xao xuyến
Thấy bâng khuâng
Em xuất hiện
Chỉ một lần

Trong khoảnh khắc
Buổi chiều nào
Gặp trao đổi
Lời thơ trao

Về mơ ước
Được gần nhau
Cùng nhịp bước
Lên chuyến tàu

Tàu duyên lướt
Trên biển đời
Nếu nước  ngược
Không buông lơi

Đến trạm cuối
Cuộc đời người
Về cát bụi
Vẫn có đôi

Bài thứ 558 : TIẾC LÀM CHI NỮA

Tiếc làm chi nửa đời ta trước
Đến bây giờ chân bước còn đau
Mà ngày xưa yêu đến mức nào
Tôn thần tượng biết bao mơ mộng

Tiếc làm chi nửa đời tuyệt vọng
Đã làm ta lạc lỏng đường tình
Một thời ta khao khát van xin
Đất trời chứng lòng mình tha thiết...

Tiếc làm chi nửa đời mải miết
Quay quần làm chẳng biết tình bay
Một chiều một sáng trong tương lai
Dù ba lửa hương đầy ân ái

Tiếc làm chi nửa người bước trái
Con đường đời, lẽ phải xem thường
Xóa bao năm chung sống yêu thương
Đành lìa gánh giữa đường chàng thiếp

Tiếc làm chi nữa...thôi hủy diệt
Bóng hình xưa giã biệt thiên thu
Muốn đi thêm bước thấy mịt mù
Đường chân lý chốn phù du trần thế!

Bài thứ 559 : ĐỔI THAY

Tôi có tình yêu
Ươm mộng thật nhiều
Say mê nồng thắm
Không biết bao nhiêu

Hình ảnh kỷ niệm
Với người tôi yêu
Tuổi xuân vừa chiếm
Tâm hồn mỹ miều

Ngây thơ tẩn liệm
Vào đời dệt thêu
Mảnh tình tôi kiếm
Trong vườn tim yêu

Bây giờ tan biến
Tất cả chôn vùi
Thời gian quấn quyện
Tưởng rằng mãi vui

Ngờ đâu em chuyển
Bước đời đổi thay
Sang nơi vinh hiển
Bỏ thân nghèo này

Ấp ủ người thương
Ngỡ trọn con đường
Ái ân hết kiếp
Kiếp này thiên đường?
240407

Bài thứ 560 : CUỘC ĐỜI NGÀY MAI

Ngày mai pháo nổ vang trời
Ngày mai có một cuộc đời đóng khung
Khung tình giăng sợi thủy chung
Dẫu chưa thả bước vào vùng yêu đương

Ngày mai hoa nở trên đường
Lọng che dáng ngọc, người thương khuất dần...
Theo đoàn xe cưới, lâng lâng
Lòng anh trĩu nặng, sầu dâng ngập hồn

Ngày mai nhận thiệp kết hôn
Vu quy thượng bảng, dập dồn khách quan
Anh nghe tim khóc thầm than
Đời sao bất hạnh duyên choàng trăm năm

Ngày mai nơi chốn xa xăm
Em đem chôn kín sắc cầm dở dang
Lứa đôi tưởng được tình vàng
Xây đài ân ái thiếp chàng sắt son

Ngày mai thân thể hao mòn
Hồn anh rên rĩ, héo hon từng ngày
Bởi còn nuối tiếc men say
Đọng trên môi đã cùng ai mặn nồng 
040507

Bài thứ 561 : NGÀY VỀ THĂM MẸ

Ngày em về thăm mẹ
Nơi quê nhà Việt Nam
Anh cũng về thăm mẹ
Vùng núi tỉnh Clermont

Đường về hai ngả rẽ
Nhưng chung một nỗi lòng
Nguồn nhớ nhung trào lệ
Trong kiếp người long đong

Bao ngày tháng biền biệt
Mẹ mòn mỏi chờ mong
Niềm vui chung tha thiết
Cảnh mẹ con trùng phùng

Bên cạnh mẹ quê cũ
Người thân chung quanh em
Tiếng cười vang tích tụ
Thời gian sống im lìm

Còn anh về trú ngụ
Vùng núi xưa đất người
Cây hoa rừng đơm nụ
Tình mẹ con không vơi
100507

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire